Rạng sáng, Thanh Nguyệt nhu nhu sống lưng không biết vì sao lại hơi hơi đau nhức của mình, rồi bỗng nhiên cảm giác trong phòng có chút kỳ quái, đi vào nội thất mới thấy Thiển Ly Du đã thay y phục rời giường từ bao giờ, lúc này y đang ngồi bên cửa sổ lật sách. 
“Chủ tử đã dậy, sao không gọi ta?” 
Thiển Ly Du cảm thấy có chút bất đắc dĩ liếc nhìn Thanh Nguyệt, nghĩ thầm không biết Dạ Quân Hi dùng biện pháp gì điểm huyệt, vô luận y dùng cách gì cũng không thể giải, đành phải chờ đến khi canh giờ hết, huyệt tự động giải. Huống hồ chuyện tối qua Dạ Quân Hi đã tới đây, y cũng không muốn để cho Thanh Nguyệt biết, tránh cho nha đầu này lại lo lắng thêm, vì vậy chỉ nói: “Nhìn ngươi ngủ ngon như thế, liền để ngươi ngủ thêm một chút.” 
Thanh Nguyệt lầu bầu mấy câu, cũng chỉ là oán giận Thiển Ly Du không gọi nàng, không để nàng hầu hạ rửa mặt, thay y phục, rồi mở cửa phòng, đi qua thiện phòng (phòng ăn). 
Ánh mắt Thiển Ly Du lại chuyển về trên trang sách, nhưng trời biết từ khi y dậy, thời gian đã qua rất lâu mà cuốn sách vẫn dừng lại ở cùng một trang, chưa từng thay đổi. 
Tối hôm qua, Dạ Quân Hi đột nhiên tới, đến khi phía Đông đã sáng tất cả lại phảng phất như một giấc mộng, nhưng mùi thanh mộc xạ hương thuộc về nam nhân kia còn đang thoang thoảng trong không khí khiến Thiển Ly Du biết, đó không phải mộng, mà là sự thực – nam nhân tôn quý nhất Lam Vũ đế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-ly-du/1290789/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.