Tỉnh lại sau cơn mơ, cầm đồng hồ lên xem, sao chỉ mới có chín giờ, bình thường tôi ngủ thẳng tới một hai giờ trưa, chẳng lẽ do di chứng giấc mơ hôm qua? Tôi thả đồng hồ lại, xoay mình, phát hiện trên eo vẫn còn một cánh tay đang ôm, hai cái đùi cũng bị một cái chân gác lên, hơi thở quen thuộc phun ra phía sau. Thì ra Augustine vẫn chưa dậy… Hơn chín giờ rồi mà? Chẳng lẽ hôm nay không cần đi làm?
Tôi cố gắng nhớ lại, hôm qua đâu có nghe nói hôm nay được nghỉ. Tôi xoay đầu, vỗ vỗ hắn.
“Augustine? Chín giờ hơn rồi.”
Augustine hừ một tiếng, chậm rãi mở mắt ra. Tôi xoay người, hôn hắn một cái.
“Hôm nay anh nghỉ hả?”
Augustine đột nhiên tỉnh lại, ngồi phắt dậy, “Bảo bối, em mới nói mấy giờ rồi?”
“Chín giờ bốn mươi rồi.”
“Chết cha! 10 giờ tôi có hẹn với khách hàng!” Augustine nhảy xuống giường, chẳng còn sự tao nhã của huyết tộc, tức tốc vọt vào phòng tắm, một phút sau vọt ra, lẹ làng thay quần áo.
“Đừng có quên ăn sáng nha, Augustine, nếu không sẽ bị tụt huyết áp đó.” Tôi miễn cưỡng nằm trên giường dặn dò.
“Biết rồi, bảo bối.” Augustine cúi đầu vội hôn tôi một cái, “Em ngủ tiếp đi, tôi đi làm.”
Tiếng cửa lớn đóng lại, tôi lắc đầu nhìn đồng hồ, 9 giờ 45 phút, Augustine làm nhanh thật nha…
Chiều xuống, Augustine kéo cái thân mệt mỏi về nhà, tôi cầm áo khoác của hắn, nhìn hắn kì lạ.
“Hôm nay mệt lắm hả?” Tôi sờ trán hắn, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-chi-toc-quyen-1-every-death-is-a-birth/2787162/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.