Cuộc sống lại bình yên như ban đầu, ít nhất là vẻ ngoài nó trông như thế. Tôi ngồi ở quầy bar, xoay người lạnh lùng quét nhìn một vòng xung quanh. Nơi này kiếm tiền nhờ vào ban đêm, bây giờ chỉ mới ba giờ chiều, khách vắng vô cùng, Steven chỉ vừa mới đi làm. Tối nay Augustine phải tăng ca, cho nên tạm thời gửi tôi ở đây — Tuy rằng bình thường người giám hộ cũng sẽ không gửi trẻ con ở nơi thế này, nhưng nơi này là thành phố, Augustine lại không tìm được chỗ nào có thể làm hắn yên tâm, địa bàn của Theodore tôi cũng có thể vào, hắn cũng có thể đảm bảo an toàn cho tôi, nhưng Augustine tuyệt đối sẽ không chịu. Thật ra tôi hoàn toàn có thể ở nhà xem TV lên mạng, Augustine nói sợ làm vậy thì tôi thấy buồn.
“Lăng, có muốn ăn chút snack không? Hay khoai tây?” Steven bây giờ cũng rất rảnh, lau quầy bar xong ngồi xuống ghế của khách.
“Tôi muốn ăn snack hành tây.” Tôi đáp.
Steven xoay người phân phó cho bếp, xoay đầu lại, ánh mắt bị vật tôi cầm trên tay hấp dẫn.
“Cái này của Theodore?”
“Ừ.” Đây đúng là vật tôi lấy của Theodore, nói lấy cũng không đúng, bởi vì tôi chỉ nói muốn xem kí hiệu của hắn, hắn cũng chủ động đưa chiếc bông tai cho tôi. Bông tai được làm rất tinh xảo, hình bộ xương khô được đội mũ phớt, vô cùng thân sĩ, nhưng sau đó, khi tôi xem TV, thấy mấy vị thân sĩ Anh quốc mang mũ phớt, tôi lại không tự chủ ‘X quang’ bọn họ thành bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-chi-toc-quyen-1-every-death-is-a-birth/2787156/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.