Tiếng kêu của Bạch Bất Phục như một hấp lực, hút Thôi Oanh Oanh lướt nhanh vào động.
Trước mặt nàng, nằm trên nền động, Quỷ Tăng giờ chỉ còn là một cái xác vô hồn với toàn thân nhuộm huyết.
Máu từ giữa ngực Quỷ Tăng trào ra giờ đã sậm lại đông cứng.
Nàng gào lên:
- Sư phụ !
Nàng lao đến theo bản năng tự nhiên. Nhưng, Bạch Bất Phục kịp giữ nàng lại và vội hỏi nàng:
- Muội thử nhìn vào đầu ngón tay của lệnh sư xem.
Dù hai mắt đang nhoè vì lệ thảm nhưng Thôi Oanh Oanh cũng nhìn thấy Quỷ Tăng sư phụ nàng đã gượng sức tàn và lưu lại hai chữ Âm Công Nàng lại gào lên:
- Sư phụ đã bị Âm Công sát hại. Là kẻ nào hạ thủ sư phụ ? Hung thủ là ai, sư phụ ?
Lần này nàng nhào đến và Bạch Bất Phục không ngăn nàng nữa.
Bởi vì qua cách chết của Quỷ Tăng, theo chàng không phải chết vì Âm Công.
Vậy thì hai chữ mà Quỷ Tăng cố lưu lại trước lúc lâm chung hàm ý gì?
Để mặc Thôi Oanh Oanh vật vã và kêu khóc, Bạch Bất Phục đưa mắt nhìn quanh khắp lòng động.
Không hề có lấy một sự xáo trộn ở nơi này, chứng tỏ Quỷ Tăng trước khi chết vẫn không hề cùng hung thủ giao chiêu. Hung thủ ám toán ? Công phu của hung thủ quá cao cường khiến Quỷ Tăng không kịp trở tay ?
Nếu là ám toán thì sao Quỷ Tăng đoán được để lưu lại hai chữ Âm Công?
Và nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-cong/2181399/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.