Diện đối diện với Tri Thù Song Lão là một gã vô danh.
Vương Tứ gọi là gã lãng tử không phải không đúng. Do y phục của gã vừa xộc xệch vừa nhơ bẩn, tuy rằng dung mạo của gã đang sạm nắng và phủ một lớp bụi phong trần nhưng sự tuấn tú của gã không vì thế mà kém đi.
Trên người không hành trang, không một tấc sắt, bảo gã là một nhân vật giang hồ chưa chắc đã đúng, xem gã là một tên ăn xin lại càng sai, cho gã không có võ công e có điều lầm lẫn. Do vậy, chỉ có thể gọi gã như Vương Tứ đã gọi mới lột tả hết những biểu hiện bên ngoài của gã mà thôi.
Gã lãng tử vẫn điềm nhiên cho dù lão trượng kia đang gầm gừ hỏi gã:
- Ngươi là ai ? Sư thừa như thế nào ? Xuất xứ môn phái ra sao ? Tại sao ngươi biết hai tên đồ đệ vô dụng của lão phu ?
Trước một loạt những câu tra vấn dồn dập của lão trượng, gã lãng tử chỉ đáp lại câu hỏi cuối cùng. Và gã dùng một câu hỏi để đáp lại câu hỏi đó.
Gã nói:
- Tại hạ đâu có nói tại hạ quen biết nhị vị cao đồ ?
Râu tóc dựng đứng lên, lão trượng nọ rít như thét:
- Súc sinh đáng chết. Ngươi dám hí lộng lão phu à ?
Vòng hai tay trước ngực như không xem sự phẫn nộ của lão trượng là điều nghiêm trọng, gã hất mặt bảo:
- Thứ nhất, tại hạ không là súc sinh, chỉ có hai tên đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-cong/2181392/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.