Editor: ton ton
Trò chơi mèo vờn chuột bắt đầu diễn ra.
Tôi nghĩ dựa theo cá tính của Giang đại tổng tài, làm con mồi bị hắn nắm trong lòng bàn tay đùa giỡn thì nhất định chỉ có kết cục máu chảy đầmđìa, chết không toàn thây. Cũng không phải là tôi bi quan thái quá thiên vị, mà vì tôi đã từng là nạn nhân chịu khổ sở, bị kinh nghiệm thực tếtàn hại thảm thương dạy dỗ mà thành.
Ngay trước khi hôn mê, tôi đã cho rằng mình sẽ có được sự giải thoát, đó chính là vĩnh viễn không tỉnh lại nữa, vui mừng vì cuối cùng cũng đãkết thúc vận mệnh bi thảm của như loài giun dế.
Kết quả tỉnh lại chẳng qua chưa đầy hai giờ, tôi liền phát hiện, thì ratôi không phải là con giun con dế, mà biến thành con chuột nhắt trongmắt người nào đó.
Hắn còn chưa đùa bỡn đủ, cho nên tôi còn phải sống. Chẳng những phảisống, mà còn phải mang lại lạc thú cho hắn. Chuyện khơi gợi nên lạc thúnhất của hắn, không có gì hơn là nhìn tôi vào lúc hắn đang tùy tâm sởdục đùa bỡn, nớm nớp lo sợ phỏng đoán ý tứ của hắn, sau đó mỗi một lầnđều nhận lấy kết cục thất bại.
Chính là giống như hiện giờ, tôi nghĩ rằng hắn sẽ tiếp diễn việc bạohành ngày hôm đó, tiếp tục gia tăng thống khổ trên cơ thể tôi để thỏamãn đòi hỏi biến thái của hắn.
Nhưng trên thực tế, hắn ngoại trừ thoa thuốc cho tôi, thì dùng đủ mọi thủ đoạn thăm dò thân thể của tôi, làm cho tôi không nơi nào trốn được*.
*Nguyên văn 无处可逃= “vô xứ khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-chien-tam-huyen/23514/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.