Tôi nghe được câu chuyện nực cười nhất trên đời này, cho nên không thể ức chế đã cười ra thành tiếng, thậm chí quên cả nổi giận.
Hắn nhìn chằm chằm vào tôi, trong ánh mắt hiện lên một tia khó chịu, môi mím lại thành một đường, cằm ngạnh ra nghiến chặt.
Tôi càng lúc càng cười không ngừng, ngay cả nước mắt cũng cười đi ra.
Hắn từ đầu đến cuối luôn nhìn tôi, đè nén cảm xúc, vẻ mặt lộ rõ sự nhẫn nại.
Chờ đến khi tôi dừng lại, hắn nâng tay muốn thay tôi lau đi nước mắt trên mặt, tôi né tránh, tự mình qua loa lau khóe mắt.
”Chuyện tiếu lâm này nghe rất hay.” Tôi trào phúng mở miệng, đứng dậy chuẩn bị bỏ đi.
Hắn giữ chặt tôi, kéo tôi ngồi lại trên sô pha, con ngươi đen bóng nhìntôi chăm chú, “Em cũng cười đủ rồi, có thể tiếp tục nghe anh nói haykhông? Anh vẫn chưa nói xong.”
Tôi giãy dụa vài lần, vẫn không thể bỏ tay hắn ra, đành phải suy sụp ngồi tại chỗ.
Tôi nhìn hắn, gằn từng tiếng nói: “Giang Triết Tín, anh nói xong rồi,tôi cũng nghe đủ rồi. Anh là kẻ không bình thường nhất tôi từng thấy, là kẻ điên luôn tự cho mình là đúng. Kiêu ngạo tự đại của anh quả thực làm người ta chán ghét.”
Tôi vốn đã quyết định không bao giờ lãng phí tranh cãi với hắn nữa, lạnh lùng thản nhiên kiên trì bỏ đi. Nhưng lời hắn nói đã chọc giận tôi, làm tôi không thể khống chế trở nên kích động.
”Anh đã từng tra tấn tôi như thế nào, tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-chien-tam-huyen/1871557/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.