Thời gian 1 tuần nghỉ dưỡng thương của anh cũng hết, vết thương đã khô mài và không còn đau gì nữa, vả lại có cô chăm sóc rất tận tình thì làm sao không khỏi cho được.
" Minh, cho em đến công ty anh làm việc được không? Em ở nhà rất buồn " cô ôm cánh tay anh nũng nịu.
Một phần là buồn thật, phần còn lại là để canh chừng anh nữa, nhỡ đâu anh đi giống hôm bữa thì sao?
" Được, nhưng phải làm thư ký cho anh " tay anh vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô.
" Đồng ý, vậy đợi em thay đồ đã " cô mừng rỡ nói, nhanh chân chạy lên phòng thay đồ.
Thư ký cũng được, miễn có việc làm là cô vui rồi, Bảo Nhi nhanh chóng thay đồ, do cô chưa có đồ công sở nên thôi cô mặc tạm váy vậy, đợi ngày nghỉ cô sẽ đi mua sau.
" Minh, đi thôi, trễ giờ rồi " cô nắm tay anh kéo ra xe.
" Bạn trai em là chủ tịch kia mà, em lo gì chứ " anh xoa đầu cô nói.
" Dù sao đây cũng là ngày đầu tiên em đi làm mà "
Du Võ bắt đầu lái xe đi, trong xe anh ngồi ôm cô không rời, Bảo Nhi cũng để cho anh ôm thoải mái, bình thường nếu anh ở nhà thì cũng bám cô suốt đấy thôi.
" Tối nay anh dắt em đi gặp mọi người " anh ôn nhu nói, tay thì vuốt nhẹ tóc cô.
" Vâng ạ "
Cô đoán chỉ có thể đi gặp bạn anh thôi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-tu-anh/2722198/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.