Chương trước
Chương sau
“Về sau đội xe Gió Táp chúng ta đổi tên thành đội xe Trốn Cha đi!” Bùi Vũ Đường có cảm giác trái tim mình bị xé tan nát.

Lâm Yên và đám Hạ Nhạc Phong lên đường đua.

Quy định của cuộc đấu này là thi đấu tiếp sức, tổng cộng mỗi bên có ba đội viên, đường đua cũng được chia thành ba chặng, các đội viên sẽ đứng đợi ở điểm xuất phát.

Sau một vòng đua, đội xe nào thua thì đội viên tiếp theo sẽ phải vào đường đua đua tiếp, nếu như không thua thì đội viên đó có thể chạy tiếp cho đến hết trận đấu.

Một trận đấu có ba điểm, đội xe nào giành được ba điểm trước thì coi như thắng cuộc.

Lâm Yên là đội viên đầu tiên, đối thủ của cô là đội trưởng Ngô Dũng.

Lúc này cô đã chuẩn bị xong xuôi, sẵn sàng ngồi vào ghế tài xế.

Việc Lâm Yên ra sân thi đấu thu hút không ít sự chú ý của mọi người, dẫu sao với thân phận của cô thì không chỉ đơn giản là một đội viên của đội xe nhà họ Hạ.

“Lâm Yên kia thật sự ra sân à, nghe nói lúc trước cô ta thắng được Ww?” “Ha ha ha, chuyện như vậy mà mấy người cũng tin sao?” “Cuộc đua này không làm giả được đầu, chúng ta cứ nhìn xem thực lực thật sự của Lâm Yên là như thế nào đi.” “Ha ha, đó là vì Lâm Yên muốn lấy nhân vật Yeva nên cố tình xây dựng hình tượng đấy! Không biết cô ta lấy được nhân vật đấy bằng cách nào nhưng chắc cũng có lẽ là vò đã sứt lại mẻ, đằng nào thì cũng chẳng ảnh hưởng

gì.”

Lâm Yên ra sân, tiếng bàn luận trên khán đài vẫn không dừng lại.

Ngô Dũng và Lâm Yên gần như khởi động xe cùng một lúc.

Chiếc xe màu bạc cùng chiếc xe màu đỏ lao đi trong phút chốc, ánh mắt của khán giả cũng bị hai chiếc xe này hấp dẫn sự chú ý.

“Ô...

Lâm Yên thật sự biết lái xe đua à? Hình như trước đây Ngô Dũng là đội viên của đội xe cao cấp nào đó thì phải?” “Cô ta biết lái xe đua?” “Chuyện này sao có thể?” Lâm Yên ngồi trong chiếc xe màu bạc trầm tư một lát, cuối cùng vẫn thả chậm tốc độ.

Nếu như cô không nương tay thì căn bản không tới phiên những đội viên khác lên sân khấu, trận đấu này sẽ kết thúc trong khoảng thời gian vô cùng ngắn mà đội xe của Bùi Vũ Đường cũng chỉ có thể rơi vào tình cảnh bị loại thẳng cẳng.

Tốc độ của Lâm Yên chậm dần, chiếc xe màu đỏ của Ngô Dũng lập tức bỏ xa chiếc xe của cô một đoạn dài, sau đó hoàn toàn bỏ Lâm Yên lại phía sau.

Trên chiếc xe màu đỏ, Ngô Dũng liếc nhìn kính chiếu hậu rồi nhếch mép cười.

Loại bình hoa này mà có thể lừa được Bùi Vũ Đường, khiến cậu ta nghĩ cô ta là một cao thủ đua xe? Thậm chí lại còn xin cô ta nương tay? Có lẽ đây chính là truyện cười hài hước nhất anh ta từng nghe.

Trong chiếc xe màu bạc, Lâm Yên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, đây cũng coi như cô đã hết tình hết nghĩa rồi đi.

Cái thằng nhóc Bùi Vũ Đường này thật khiến cô hao tổn tâm tư, thật sự chưa từng thấy đứa con nào hại ba nó như vậy.

Cô đã nương tay để đội xe Gió Táp lấy được một điểm, nhưng nếu Lý Thao và Hạ Nhạc Phong thắng thì cô cũng hết cách, cái gì nên làm cô đã làm cả rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.