“Chuyện trọng đại thế này đương nhiên tôi phải tới rồi.” Lâm Yên nhẹ giọng cười.
“Chị, đây là lần đầu tiên em tham gia một cuộc thi lớn như vậy, em hơi sợ!” Hạ Nhạc Phong đi tới cạnh Lâm Yên, nói.
Lâm Yên nhìn cậu em họ của mình, ngẫm nghĩ một lúc rồi nhìn Mạc Thư Vân, hỏi: “Bây giờ còn đổi đội viên được không, cậu ấy sợ thế này thì thay cậu ấy xuống luôn đi!” Lâm Yên nói xong, Mạc Thư Vân liền gật đầu: “Có, có chứ! Tôi cũng thấy thằng nhóc này không được, tuy thời gian này cậu ta có tiến bộ nhưng vẫn nên thay bằng một người có tâm lý vững vàng hơn!” “Đừng mà!!!” Hạ Nhạc Phong tủi thân cầu xin: “Chị, em chỉ muốn chị an ủi em một câu thôi mà chị lại muốn đuổi em không cho em lên thi đấu...
em đã tiến bộ rất nhiều đó!” “Sợ không?” Lâm Yên nhíu mày nhìn Hạ Nhạc Phong.
Hạ Nhạc Phong lập tức lắc đầu như trống bỏi, vỗ ngực nói: “Sợ? Đùa cái gì thế? Hạ Nhạc Phong này từ lúc sinh ra tới ngày chết đi có từng sợ ai? Em sợ lúc nào? Trong từ điển của em không có chữ sợ!” “Hạ Nhạc Phong.” Mạc Thư Vân gọi cậu ta.
“Chờ đến cái ngày cậu chết đi tôi nhất định sẽ đẩy Vân Hiên ngồi xe lăn đến thăm cậu, đốt cho cậu chút tiền giấy để tưởng nhớ cuộc đời không biết sợ của cậu.” Lâm Yên: “...” Vân Hiên nằm không cũng trúng đạn: “...” “Chuẩn bị thế nào rồi?” Lão gia tử Hạ Định Khôn đẩy cửa đi vào.
Hôm nay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479163/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.