“Khụ, ngài Bùi, thời gian không còn sớm nữa nên tôi đi ngủ đây, ngài cũng nghỉ sớm một chút đi nhé!” Lâm Yên nói.
Bùi Duật Thành nhếch miệng cười: “Mới giờ này đã đi ngủ? Chẳng phải cô Lâm nói...
đêm xuân đáng giá ngàn vàng sao?”
Lâm Yên vừa nghe đã suýt nữa hộc máu, lúc đó cô cuống quá nên mới nói như vậy, sao Bùi Duật Thành lại có thể nhớ kĩ như thế? Trí nhớ của anh có cần phải tốt như vậy không? Bùi Duật Thành: “Sao thế? Cô Lâm dỗ tôi về bằng được nhưng bây giờ lại đổi ý rồi à? Lâm Yên:”...”
Lời này...
Lâm Yên có cảm giác mình như một tên đàn ông tệ hại.
Cô ho nhẹ một tiếng, sau đó thành khẩn nói: “Sao có thể chứ! Tôi nói đêm xuân đáng giá ngàn vàng có ý là...
mỗi một phút giây được ở cùng ngài thì dù làm cái gì đi chăng nữa, hay là không làm cái gì cả cũng đều đáng giá ngàn vàng cả! Ngài nói có đúng không?!” Bùi Duật Thành bật cười, đưa tay vuốt ve một lọn tóc của cô: “Ừ, rất đúng.” Lâm Yên thoát được một kiếp lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Chuyện đêm nay không có vấn đề gì chứ?” Bùi Duật Thành đột nhiên hỏi.
Lâm Yên: “Hả...
ngài nói đến chuyện Chung Tuyết Ngưng và Chung Hiểu Vi biết quan hệ của chúng ta á?” Bùi Duật Thành: “Ừ.” Lâm Yên đau đầu nói: “Không sao cả! Bọn họ cũng không dám nói lung tung đâu.” Hai chị em họ Chung kia đang hạn chết cô thì sao có thể giúp cô tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479161/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.