khụ...” Có phải có vấn đề không...
“Thể lần này tôi đắc tội với phu nhân như vậy liệu còn có thể cứu không?” Sở Gia Nghêu yếu ớt hỏi.
Bùi Nam Nhứ nhìn về hướng anh cả nhà mình và Lâm Yên vừa rời đi: “Cái này tôi cũng không biết.” Vốn dĩ anh cho rằng với tính cách của Lâm Yên chắc cô cũng dễ nói chuyện.
Nhưng qua chuyện lần này anh lại không dám khẳng định.
Thái độ của Lâm Yên ngày hôm nay quả thật khiến anh quá bất ngờ.
Rõ ràng mỗi lần cô ở trước mặt bọn họ, nhất là lúc ở trước mặt anh cả đều rất...
“hèn”, ấy thế mà hôm nay lại vô cùng quyết liệt.
Chiếc xe yên ổn lăn bánh chạy trên đường, Lâm Yên mới thoáng bình tĩnh lại.
Cô cẩn thận nhìn lén người đàn ông đang ngồi ở ghế phó lái, sau đó cố gắng giải thích: “Chuyện vừa rồi...
ngài Bùi...
tôi chỉ là...
chỉ là thấy mấy cô gái đó có suy nghĩ không đúng với ngài nên...
tức giận...
mới dẫn đến việc mất không chế như vừa rồi...
nói mấy câu không nên nói...” Bùi Duật Thành bình thản nhìn cô: “Vậy sao? Tại sao lại tức giận?” Lâm Yên không chút nghĩ ngợi đã trả lời ngay: “Bởi vì ngài là bạn trai của tôi mà! Thấy người khác dụ dỗ ngài như thế nên đương nhiên tôi sẽ tức giận rồi!” Một câu “ngài là bạn trai của tôi mà” của cô khiến ánh mắt của Bùi Duật Thành hơi ám đen.
“Bây giờ cô Lâm đối với tôi vẫn là gặp dịp thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479158/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.