Lâm Diệu Thông nói xong thì đột nhiên cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt một cách khó hiểu.
Chuyện gì vậy? Sao đột nhiên ông ta lại cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Có mấy vị khách cũng hùa vào hòa giải: “Không sai, cô Lâm Yên bươn chải bên ngoài xã hội đã lâu nên rất khó chinh phục.
Nhưng với sức hấp dẫn của Dương tổng thì thuần phục cô ta không khó!” Chung Hiểu Vi như cười như không vì một tiếng: “Dương tổng, loại con gái như Lâm Yên từ nhỏ đã không được dạy dỗ, tính cách hoang dã, tôi cảm thấy cô ta không xứng với ngài đâu.
Loại con gái như vậy mà được Dương tổng coi trọng thì đúng là phúc của cô ta.
“Nghe nói trước giờ cô ta toàn la liếm những người vừa đẹp trai lại vừa giàu có thôi.
Nhưng mà cô ta cũng nên nhìn lại bản thân mình xem có tư cách làm như vậy không chứ.” Chung Tuyết Ngưng nói.
“Đúng vậy đúng vậy! Có cao phủ soái nào mà lại mù mắt đi coi trọng cô ta chứ? Cho dù là chơi qua đường cũng không xứng chứ nói gì đến cưới vào cửa! Lâm tổng đừng trách chúng tôi, chúng tôi chỉ thẳng tính nên mới nói vậy, cô con gái này của ngài không chỉ kém cô Thư Nhã một bậc đâu.”
Lâm Diệu Thông cũng hết sức bất đắc dĩ.
Ông ta cho rằng nếu Lâm Yên bằng một phần mười Lâm Thư Nhã thì đã không trở thành như vậy nên chỉ có thể cười, nói: “Không sao, mọi người nói thế cũng vì tốt cho con bé thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479155/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.