Địa vị của Dương Bách Hùng trong giới không cao nhưng cũng coi như có chút danh tiếng, cộng thêm lão ta đang đấu thầu một hạng mục của JM cho nên có tiến lên bắt chuyện cũng không quả đột ngột.
Vì vậy sau khi cân nhắn nửa ngày, cuối cùng Dương Bách Hùng vẫn gom hết dũng cảm đi tới trước mặt Bùi Duật Thành.
Dương Bách Hùng bê cái bụng bự của mình đi tới, tươi cười nịnh nọt nói: “Xin chào Bùi tổng, ngài có khỏe không? Tôi là ông chủ của Truyền thông Quốc tế Hằng Đạt, tên Dương Bách Hùng.
Gần đây tôi đang đấu thầu một hạng mục quảng cáo của quý công ty!”
Bùi Duật Thành nhìn Dương Bách Hùng, đôi mắt sau cặp kính gọng vàng tựa hồ dấy lên một ánh sáng lạnh, thế nhưng nó chỉ thoảng qua, phảng phất như là ảo giác.
Nhưng mà ánh mắt đấy đã đủ khiến Dương Bách Hùng sợ đến vỡ mật rồi.
Chuyện vừa rồi là sao? Sao ánh mắt của Bùi Duật Thành nhìn lão ta lại đáng sợ như vậy? “Rất vui được gặp Dương tổng.” Bùi Duật Thành như cười như không nói.
Mãi đến khi Bùi Duật Thành lên tiếng thì lão ta mới tỉnh táo lại.
Nhất định lão ta nhìn lầm rồi.
Có vẻ Dương Bách Hùng không ngờ Bùi Duật Thành lại thân thiện như thế, thậm chí còn phản ứng lại lão ta nữa cho nên vô cùng mừng rỡ, sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt nói với Bùi Duật Thành về hạng mục quảng cáo kia.
“Bùi tổng, không phải tôi tự thổi phồng nhưng Truyền thông Quốc tế Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479152/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.