“Ăn một cào của ông nội chúng mày đi!”
Lúc này, Lâm Yên đã hoàn toàn buông xõa bản thân mình, cô cầm đình ba chín răng lên bổ vào một thanh niên nào đó trong đám.
Không thể không nói, nhân vật mà Lâm Yên tạo ra tuy to béo cục mịch nhưng sức mạnh gần như là đỉnh cao, cầm cái cây đinh ba mà cứ như đang chơi đùa với nó.
“Hừ, muốn chết!”
Một thanh niên trong đám người rút kiếm ra, lao về phía Lâm Yên.
Lâm Yên phát hiện trên thân cây kiểm kia có một luồng kiếm khỉ mơ hồ.
“Ta đang chơi cái game gì thế này? Võ hiệp? Giả tưởng? Thần thoại?” Sau khi thấy luồng kiếm khí kia thì Lâm Yên ngẩn ra.
Vì sao cô vung cải định ba thì không ra mấy thứ lòe loẹt kia chứ? Không công bằng!!!
Kiếm khí nhanh chóng chém vỡ áo giáp trên người Lâm Yên.
Không đợi Lâm Yên có động tác tiếp theo, cảm giác đau đớn đã khiến cả người cô run lên.
“Con bà nó, không thể nào!”
Lâm Yên bàng hoàng không tin nổi.
Đây chẳng phải là một trò chơi thôi sao? Vì cái gì mà cô bị chém một nhát lại có cảm giác đau đớn chân thật như vậy?! Giống như cô thật sự bị chém một đao vậy, đau quá! Đánh lộn một hồi, Lâm Yên nhận ra cô không phải đối thủ của những NPC này! Đừng nói hơn mười mấy NPC, ngay cả một đầu một cô cũng không thắng nổi!
Chiêu thức của đám NPC này sử dụng rất kỳ quái, cái gì mà kiếm khí, phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479141/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.