Nghe xong Lâm Yên chết đứng tại chỗ.
Vậy...
tức là một công ty lớn như thế này chỉ có hai người họ, hơn nữa cô là nhân viên duy nhất??? Lâm Yên có cảm giác cô cần yên tĩnh một lúc, chức vụ của cô chắc chắn là phiên dịch viên, mà công ty trò chơi này lại không có bất cứ một nhân viên nào liên quan đến trò chơi cả...
“Tòa nhà này vừa mới mua, công ty cũng vừa mới mở.” Dường như anh chàng họ Tiêu nhìn thấy những nghi ngờ của Lâm Yên cho nên lên tiếng.
Lâm Yên: “...”
Bây giờ cô đã có thể xác định chắc chắn rằng, cái người đàn ông trước mặt cô chính xác là một tên nhà giàu rửng mỡ!
Nhân viên còn chưa có đã mua cả tòa nhà, thậm chí còn mở một công ty game có tiếng mà không có miếng.
“Ông chủ, rốt cuộc công ty của chúng ta làm về cái gì?” Lâm Yên lúng túng nhìn anh ta.
“Game.” Anh ta đáp.
“Vậy game đầu?” Lâm Yên tò mò.
“Chưa làm.” Anh ta thản nhiên đáp.
Lâm Yên: “...” Ông chủ trâu bò ghê!
“Ông chủ, chức vụ của tôi chính xác là phiên dịch viên đúng không? Tôi không làm game đầu.” Lâm Yên nói.
“Biết chơi game không?” Anh ta nhìn Lâm Yên.
Lâm Yên nghe vậy lập tức tỉnh táo lại: “Ông chủ, bất kể loại game gì tôi chơi ba ngày là thuận tay, một tuần là thông thạo, nửa tháng là thành cấp vương giả!”
“Rất tốt, công ty game thì phiên dịch viên cũng phải biết chơi game.” Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479130/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.