“Chị tới lúc nào thế?” Hạ Nhạc Phong cũng tò mò.
“Im lặng.” Mạc Thư Vân liếc cảnh cáo Vân Hiên và Hạ Nhạc Phong.
Hai cậu chàng vội vàng đứng ngay ngắn lại, không dám tiếp tục ho he gì nữa.
“Ở đây có rất nhiều người là thành viên mới của đội xe cho nên còn chưa hiểu rõ tình hình của đội xe chúng ta cho lắm.” Sau khi mọi người đã hoàn toàn im lặng, Mạc Thư Vân bắt đầu nói.
“Lúc trước, đội xe của chúng ta chỉ là một đội xe sơ cấp, thế nhưng hiện nay nó đang được tái tạo, xây dựng lại.
Không bao lâu nữa chúng ta sẽ có trận đấu đầu tiên, mà trận đấu này liên quan đến việc xét cấp bậc của đội xe chúng ta.
Thế nên mọi người nhớ kĩ, tôi mặc kệ, trước khi gia nhập đội xe các cậu trâu bò cỡ nào, tôi cũng không quan tâm các cậu chênh nhau bao nhiêu, nếu như trong một tuần lễ tới mà các cậu không đạt được đến trình độ để tôi hài lòng thì cuốn gói cút khỏi đây cho tôi!” Mạc Thư Vân nói mà không hề biến sắc.
Mọi người nghe vậy lập tức sửng sốt quay sang nhìn nhau, thế nhưng không ai có ý kiến gì.
Một đội xe sơ cấp đương nhiên bọn họ sẽ không để vào mắt, thế nhưng đội xe nhà họ Hạ bây giờ đang được xây dựng lại, cần phải thi đấu để xếp hạng lại cấp bậc của đội xe, không một ai biết bọn họ sẽ gặp phải đối thủ nào trong cuộc đấu lần này.
“Còn nữa, mọi người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479098/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.