Bùi Vũ Đường nhớ lại tổng quan hệ này, vẻ mặt lập tức trở nên cực kì ba chấm.
Thằng nhãi con này lại còn dám ở đây dương dương đắc ý! Mày có biết người mày đang đùa giỡn là ai không? Là bà trẻ của mày đó! Lâm Yên nghe đến đây cũng ngạc nhiên: “A đù, Bùi Duật Thành là ông trẻ của anh ta? Vậy theo bối phận tôi chẳng phải là bà trẻ của anh ta sao?” Đối với giải thích này của Lâm Yên thì Bùi Duật Thành lại cực kì tán thành: “Ừm, có thể nói như vậy.” Triệu Ngạn Khải thấy vẻ mặt khiếp sợ của Bùi Vũ Đường thì cho rằng mình đã hù dọa được cậu ta, thế nên không buồn để ý tới Bùi Vũ Đường nữa mà đi thẳng tới trước mặt Lâm Yên.
“Ngay từ lúc đầu tôi đã chú ý đến cô rồi, cô rất đặc biệt, trên người cô có một khí chất rất mê người.
Cho nên tôi mới không nhịn được muốn kết bạn với cô, hy vọng tôi không làm phiền cô.” Triệu Ngạn Khải ra vẻ là một công tử văn nhã lịch sự nói.
Lâm Yên quan sát người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, ăn mặc chỉn chu, trên người toàn là nhãn hiệu đắt tiền, cái đồng hồ đeo trên tay đại khái cũng có giá trị bằng một căn nhà.
Nhìn qua thì có vẻ hơi màu mè nhưng cũng khá lịch sự...
Lâm Yên đang định mở miệng trả lời, nhưng lại bị thương nhận ra hiện tại mình không điều khiển được cơ thể của mình.
Sau đó, cô nghe thấy cơ thể mình nhẹ nhàng nhả ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479080/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.