Sao boss của anh lại không biết chuyện này được chứ, nếu boss đã làm thế nhất định là có ý đồ thâm sâu gì đó cho nên Trình Mặc vội vàng cúi đầu làm một chàng trai yên tĩnh.
“Nhưng...
ngài Bài nói rằng nó rất quan trọng mà..” Lâm Yên không thể hiểu nổi.
Bùi Duật Thành ngẩng lên nhìn cô gái trước mắt: “Cô Lâm hiểu lầm rồi, tôi nói quan trọng là để chỉ người đưa tài liệu đến.” Lâm Yên chớp mắt: “Hả?” “Chỉ là tôi muốn gặp cô cho nên dù cô đưa cái gì tới đây cũng đều giống nhau.” Bùi Duật Thành nói tiếp, đôi mắt mê hoặc lòng người như màn đêm bên ngoài cửa sổ sát đất.
Bùi Duật Thành biết mình không thể vòng vo với Lâm Yên, cho nên anh không hề che giấu ý đồ của mình.
Quả nhiên lần này Lâm Yên đã hiểu, cô lập tức ho khan khù khụ...
Mẹ ơi! Bùi Duật Thành thế này đúng là thẳng thắn quá rồi đúng không? Cho dù cô đã hơi quen rồi nhưng vẫn không chịu nổi...
Anh không thể...
không thể vòng vo, uyển chuyển một chút sao? Được rồi, nếu như tiếp tục quanh co thì có lẽ cô sẽ không hiểu thật...
Còn về phần Trình Mặc đang yên tĩnh nghĩý đồ của ông chủ nhà mình là gì thì lúc này chỉ có thể lặng lẽ nuốt miếng thức ăn cho chó xuống bụng.
Ý đồ của boss quả thật là vô cùng thâm sâu....
Lâm Yên vô thức ôm lấy gương mặt nóng bừng của mình, cảm thấy bản thân thật không có chút tiền đồ nào.
Tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479066/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.