Sư phụ mất tích rất lâu, kể cả mấy sư huynh cũng không liên lạc được, tất cả mọi người đều nói sư phụ đã hoàn toàn giải nghệ sẽ không quay về nữa cho nên cậu ta mới dám đánh liều giúp đỡ cô gái này.
Lúc này Tôn Thước Nhiễm chỉ muốn chết quách đi cho xong! Tuy sư phụ không để ý đến mấy thứ hư danh này, thế nhưng nếu mấy sư huynh biết chuyện thì chắc chắn cậu ta sẽ chết không có chỗ chôn! Muốn trách chỉ có thể trách cậu ta bị sắc đẹp làm cho lú não.
“Tôn Thước Nhiễm...” Kẻ giả mạo thấy Tôn Thước Nhiễm không lên tiếng thì sắc mặt càng thêm bất mãn.
“Cô câm miệng cho tôi!!!” Tôn Thước Nhiễm đột nhiên quát lên, “Kẻ giả mạo này ở đâu chui ra đây? Còn dám giả mạo sư phụ của tôi, muốn chết à?” Sau tiếng hét đầy phẫn nộ của Tôn Thước Nhiễm chính là sự ngơ ngác của tất cả mọi người xung quanh.
Vẻ mặt chờ xem kịch vui của nữ đội trưởng của K1 cũng cứng ngắc lại.
Cái...
cái gì...
Tôn Thước Nhiễm vừa mới nói “Yeva” này là kẻ giả mạo? Lâm Thư Nhã cũng ngây ngẩn cả người, sắc mặt lập tức thay đổi: “Cậu Tôn, có phải cậu hiểu nhầm gì rồi không? Vừa rồi lúc gọi video chính cậu còn...” Tôn Thước Nhiễm thấy Lâm Thư Nhã nhắc đến chuyện này thì sắc mặt càng thêm khó coi, cậu ta cẩn thận liếc Lâm Yên một cái, sau đó nuốt nước bọt, giải thích: “Không biết kẻ giả mạo này làm sao lấy được số điện thoại của tôi.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479061/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.