Tôn Thước Nhiễm gọi cô Lâm Yên là...
sư phụ! Lại còn nói kẻ giả mạo đang giả mạo cô ấy!” Thần Z cũng hết sức chấn động: “Chúng ta có nghe lầm không?” Mộc Mộc lắc đầu: “Sao có thể: Đội trưởng, chúng ta có thể nghe lầm một câu nhưng chẳng lẽ có thể nghe lầm tất cả sao.
Huống hồ đấu thể cả hai đều cùng nghe lầm!” Thần Z hít sâu một hơi: “Nói cách khác...
cô Lâm Yên chính là...” “Cô Lâm Yên mới là Tử thần đường đua Yeva thật sự!” Trên trán Mộc Mộc chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh.
“Chúng ta không nằm mơ chở đội trưởng? Trời ạ! Không thể tin nổi Tử thần đường đua Yeva lại chính là cô Lâm Yên! Thậm chí còn có quan hệ không tệ với chúng ta, từng cùng ăn cơm uống trà, từng giúp chúng ta thi đấu! Tôi muốn điên rồi!” Mộc Mộc vò đầu.
“Khó trách...
khó trách.” Thần Z như nhớ ra cái gì đó.
“Đội trưởng, khó trách cái gì?” Mộc Mộc hỏi.
“Cậu nghĩ kĩ mà xem, nếu cô Lâm Yên chỉ là đội viên của một đội xe sơ cấp thì làm sao lại có trình độ lái xe siêu đẳng như vậy? Chuyện này vốn dĩ đã rất vô lý rồi! Cô ấy thằng WW, thẳng tất cả mọi thành viên của Speed ngoại trừ Không Quân, chuyện này hợp lý sao?” Thần Z cau mày, nói.
“Không...
không hợp lý!” Mộc Mộc đáp.
“Cuối cùng tôi đã hiểu tại sao lúc trước Không Quân nhìn thấy cô Lâm Yên thì lại quái lạ như thế rồi, đồng thời còn kiên quyết không đua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479059/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.