Ann Day gật đầu nói: “Đúng vậy Thư Nhã, em không cần phải gánh trách nhiệm cho những sai lầm của cô ta.
Em quá lành rồi, những người chị ác độc như Cô ta chị đã gặp không ít, những người này đều có tâm lý cực kì vặn vẹo, em càng lương thiện, càng nhún nhường thì cô ta lại càng không kiêng nể.
Hôm nay cô ta không chỉ chọc đến em mà còn chọc đến Lão Đại Yeva nữa, cô ta phải trả giá đắt cho những lỗi lầm của cô ta!”
“Nhưng mà để chị ấy nuốt chuông...
chuyện này...” Lâm Thư Nhã tỏ vẻ đau đớn không nỡ.
“Yên tâm, không ai bắt cô ta nuốt hết, có điều nuốt thì vẫn phải nuốt.
Chuyện này em không cần can thiệp vào.” Ann Day nói.
“Thư Nhã, cô Ann Day nói đúng đấy.
Lâm Yên ỷ vào chuyện em hiền lành dễ bắt nạt cho nên vẫn bám riết em không buông.
Em nghe lời Cô Ann Day đi, đừng xen vào nữa.” Hàn Dật Hiên lắc đầu nói với Lâm Thự Nhã.
Lúc này, tuy bề ngoài Lâm Thư Nhã vẫn tỏ ra vô cùng đau khổ nhưng trong đáy mắt lại là ý cười lạnh buốt.
Cô ta nhìn Lâm Yên, rầu rĩ nói: “Chị, coi như em xin chị, chị xin lỗi cô Yeva rồi sau đó đi đi được không? Nếu không được thì để em gánh trách nhiệm này!”
Lâm Thư Nhã cười thầm trong lòng, cô ta chính là muốn làm cho tất cả đều không xuống đài được.
Nếu Lâm Yên đã muốn gây chuyện thì phải làm cho thật to vào, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479043/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.