“Cô nói thế là có ý gì?” Không đợi Lâm Yên lên tiếng, Bùi Vũ Đường đã đứng phắt dậy, “Tôi nhớ cô tên là Chu Viện đúng không? Hôm nay ra đường chưa đánh răng hay sao mà mồm thối thế hả? Trình độ đua xe của chị Yên, chưa chắc đã cô đã băng đâu!”
Đối với nửa câu trước của Bùi Vũ Đường thì Chu Viện chỉ lơ đễnh cho qua, thế nhưng khi nghe đến nửa câu sai thì cô ta càng thêm khinh thường: “Trên đường đua, cho dù tôi nhắm mắt lại thì cô ta cũng không đuổi kịp.”
“Đúng thế!” Lâm Yên gật đầu, thản nhiên nói: “Không cần thiết phải mở mắt.”
“Bỏ đi Chu Viện.” Không đợi Chu Viên nói tiếp, đội trưởng đội hai của k1 đã bước lên nói, “Cãi nhau với đội viên của đội xe khác trong trường hợp này có ý nghĩa gì sao? Đừng để người bên ngoài chế giễu.”
Chu Viện hơi ngẩn ra, lời này không phải là không có lý.
“Vào sân nào! Chúng ta phải giao hữu với cô Yeva ngay bây giờ đây.”
Một lát sau, đội xe kh cùng “Yeva” được mọi người hô hào đi vào hội trường.
“Lão Đại, đám người kia thật đáng ăn đòn!” Kỳ Thiệu Nguyên đi theo bên cạnh Lâm Yên, bực tức nói: “Nếu đám người đó biết Lão Đại mới là Yeva thì không biết sẽ có suy nghĩ gì? Mấy tên đội trưởng của K1 kia cũng ngu quá là ngu!” Nghe Kỳ Thiệu Nguyên lèm bèm, Lâm Yên chỉ cười khẽ cho qua.
Đối với Lâm Yên, địa vị hay thân phận trong giới đua xe đều là giả, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479029/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.