Cô đi ra mở cửa, thấy Bùi Vũ Đường đã ăn mặc chỉn chu chờ ở cửa thì nói: “Đừng gọi nữa.”
“Chị dâu, có phải chị nên ăn mặc tử tế hơn một chút không? Chúng ta đi gặp Yeva đó!” Bùi Vũ Đường thấy Lâm Yên chỉ mặc đồ bình thường, vô cùng đơn giản thì không nhịn được phải ý kiến.
“Làm sao? Ý kiến gì?” Lâm Yên nhìn Bùi Vũ Đường mà không đổi sắc mặt, “Tôi mặc như thế này không được sao?” Bùi Vũ Đường lắc đầu quây quậy: “Sao có thể chứ, chị dâu mặc gì cũng được hết, đơn giản mà không nhàm chán.”
Khoảng chừng một tiếng sau, Bùi Vũ Đường đưa Lâm Yên tới một đường đua tư nhân ở ngoại ô Để Đô.
Sau khi xuống xe, Lâm Yên quan sát một vòng thì phát hiện ở đây chẳng có một ai.
“Sao lại không có ai thế này?” Lâm Yên khó hiểu nhìn Bùi Vũ Đường, hỏi.
“Chuyện này là đương nhiên rồi.” Bùi Vũ Đường mỉm cười nói với cô, “Giờ hẹn là chín rưỡi, hiện giờ mới có bảy giờ thì sao có thể có người chứ?”
Bùi Vũ Đường nói xong khiến Lâm Yên sững sờ cả nửa ngày, thế cậu tới sớm như vậy để làm gì?
“Cậu đến s...Sớm tận hai tiếng?” Lâm Yên giật khóe miệng, nhìn Bùi Vũ Đường.
“Chị dâu, chúng ta phải là người đến đầu tiên thì mới chứng tỏ chúng ta cực kì coi trọng chuyện này!” Bùi Vũ Đường nói với vẻ đương nhiên.
Lâm Yên bất lực thở dài, chỉ hận không thể tát một cái lên gương mặt đang đắc ý kia.
Kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479018/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.