Nếu như tay đua có tính cách nóng nảy thì phong cách đua xe cũng tương đối bạo lực.
Nếu tay đua có tính cách điềm tĩnh thì phong cách đua xe cũng theo hướng bình bình điềm đạm, không ai giống ai.
Mà, kiểu tính cách như Vân Hiển thì Lâm Yên chưa bao giờ gặp trong cuộc đời sự nghiệp của cô, vậy nên cô thấy hơi chờ mong và hiếu kỳ đổi với chàng trai nhỏ tuổi này.
Lâm Yên gọi điện cho ông ngoại của mình.
Một lát sau, đầu bên kia truyền đến tiếng nói của Hạ Định Công: “Tiểu Yên, đã muộn thế này còn tìm ông có chuyện gì không?” “Ông ngoại, tối mai cháu về nhà ăn cơm ạ.” Lâm Yên nói.
“Được, về nhà nhiều một chút.” “Ông ngoại, tối mai cháu dẫn hai tay đua tới.
Một người trong số họ sẽ đảm nhiệm vị trí đội trưởng của đội xe nhà họ Hạ chúng ta.” Cô nói thẳng.
Đầu bên kia lập tức rơi vào trầm mặc.
Hạ Định Khôn cho rằng Lâm Yên chỉ muốn về ăn một bữa cơm bình thường, chứ nào có nghĩ Lâm Yên đã tìm được tay đua mới, rồi còn đưa người này tới nữa.
“Đội trưởng? Đùa cái gì thế? Tùy tiện tìm một con chó con mèo nào đó về làm đội trưởng đội xe của chúng ta!” Hạ Định Khôn chưa lên tiếng, trong di động đã truyền đến giọng nói phẫn nộ của Hạ Hùng.
Đương nhiên, Lâm Yên chẳng thèm để bụng tới.
Nếu như Mạc Thư Vân nghe một nhân viên quản lý của một đội xe sơ cấp đánh giá mình là chó, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478994/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.