Bùi Vũ Đường trầm mặc một lúc, sau đó nhíu mày nhìn cô: “Chị nghiêm túc à?” Chiều mộ tay đua cho đội xe nhà họ Hạ, lại còn phải là tay đua có thực lực! Đương nhiên đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là hình như Lâm Yên vừa mới nói còn phải giá rẻ! Nếu những lời này không phải phát ra từ miệng Lâm Yên thì chỉ sợ Bùi Vũ Đường đã ôm bụng cười to, trò đùa này thật sự buồn cười quá đi mất.
Chưa nói đến chuyện đội xe nhà họ Hạ là một đội xe nát đến không thể nát hơn, còn chẳng thắng nổi những đội xe cùng bậc sơ cấp khác thì làm sao có thể tuyển được tay đua xe có trình độ: Cứ coi như có người đồng ý đi nữa thì cũng sẽ là những người không có thực lực.
Kể cả người có thực lực nguyện ý đi nữa thì họ sẽ chịu mức lương thấp sao? Mấy năm nay, tiền lương cho những tay đua bình thường đều đã rất cao rồi có được không? “Nghiêm túc nào.” Lâm Yên nói.
“Dạ, chị dâu!” Bùi Vũ Đường cố nín cười, tỏ ra tương đối nghiêm túc nói, “Không có ạ.” Lâm Yên: “...” “Chị dâu, nếu chị biết có ai như vậy thì nhớ nói cho em biết, em kéo họ về đội của em.” Bùi Vũ Đường nói.
Đùa gì vậy chứ, đội xe của cậu ta còn đang sống dở chết dở có được không? Một tay đua chuyên nghiệp có trình độ sao? Ở đâu? Cậu ta cũng muốn! Bùi Vũ Đường đột nhiên chuyển tầm mắt lên người Lâm Yên, hai mắt sáng lập lòe: “Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478983/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.