Nếu vừa rồi Mạc Thư Vân không nhắc đến thì suýt nữa cô quên mất còn có cậu ta ở đây.
Đứa nhỏ này thật sự không có chút cảm giác tồn tại nào, nếu không nhờ khí chất của cậu ta khá đặc biệt, ngoại hình tương đối xuất chúng thì ném cậu ta vào biển người cũng chưa chắc đã tìm ra.
“Ừ, thử một chút đi, tôi cũng muốn xem xem trình độ của cậu bạn nhỏ này thế nào.” Hạ Định Khôn cười.
Nghe Hạ Định Khôn nói như vậy, Vân Hiên có vẻ hơi khẩn trương.
Lâm Yên nhẹ nhàng vỗ vai cậu ta một cái, ý bảo không cần phải lo lắng.
Mạc Thư Vân lái xe đưa mọi người tới sân tập luyện của nhà họ Hạ tối qua.
Đến nơi, Mạc Thư Vân nói: “Hai người đi chọn xe rồi tự chuẩn bị đi, khi nào bắt đầu được thì báo tôi.” “Đội trưởng Mạc có đua không?” Hạ Nhạc Phong hỏi.
“Tôi đua cái gì, tôi phải xem hai người đua mà.” Mạc Thư Vân thở dài, có cảm giác đứa nhỏ này không được thông minh lắm.
“Em sẽ cố gắng ạ!” Hạ Nhạc Phong nói xong lập tức quay người rời đi.
“Thái độ rất tốt.” Mạc Thư Vân khẽ gật đầu.
Loại người ngán ngẩm nhất chính là loại người giống như Hạ Minh Khải, đã không có thực lực lại còn tự cao tự đại, không tự biết thân biết phận.
Nếu gã còn không tự biết mình là ai thì trình độ đua xe cả đời này sẽ không khá lên được.
Hạ Nhạc Phong thì ngược lại, tuy Lâm Yên nói trình độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478802/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.