bọn họ vẫn mắng chửi cô như thế à?” Lâm Yên gãi đầu: “Thật ra nhiều người cũng chỉ hóng hớt mà thôi, bảo gì làm nấy, a dua chửi hòa, quên là được rồi...” “Cao Chí Uy...
là cấp trên ở công ty cũ cô sao?” Bùi Duật Thành nhìn một cái tên trên màn hình, hỏi.
Vị đại lão cấp thế giới trước mắt cô thể mà lại định can thiệp vào một chuyện nho nhỏ của một nghệ sĩ nho nhỏ thuộc một tổ nho nhỏ trong một chi nhánh công ty nho nho...
chuyện này thật sự khiến Lâm Yên không dám tin.
Cô liền nói: “Đúng thế, gã ta chính là người thế chỗ của chị Lăng, sau đó tôi với chị Lăng rời khỏi công ty.
Đại khái là thấy tôi đột nhiên nổi cho nên gã muốn kéo tôi về lại công ty.
Nhưng hiện giờ tôi đã là người dưới trướng của ngài cho nên hiển nhiên không thể đồng ý rồi, gã muốn ép tôi cho nên mới làm như vậy.” Bùi Duật Thành nghe được câu “hiện giờ tôi là người dưới trướng của ngài” thì khẽ nhếch miệng một cái, anh nói: “Vậy cô định giải quyết như thế nào?” Lâm Yên trả lời: “Thật ra chuyện này muốn làm sáng tỏ thì rất dễ, dù sao tôi cũng đã kí hợp đồng với Đỉnh Phong rồi.
Đỉnh Phong là công ty trâu bò nhất trong cái giới này rồi thì sao tôi lại muốn quay trở lại một công ty nhỏ xíu như Khải Tinh chứ, thậm chí còn không tiếc giá nào đi hiến thân cho một giám đốc? Chuyện này nghe thôi đã thấy vô lý rồi, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478751/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.