Hiện giờ cả giới giải trí đang bu vào xem trò hề của ông ta, nói ông ta có mắt như mù, đúng thời điểm quan trọng lại hủy hợp đồng với Lâm Yên, tự dưng để một đống tiền chạy mất thì làm sao ông ta không tức cho được? Chưa kể trước đó bọn họ còn làm lớn chuyện, gióng trống khua chiêng đăng tin trên Weibo chính thức của công ty rằng đã hủy hợp đồng với Lâm Yên, giờ muốn thu lại cũng chẳng thu lại được.
Cao Chí Uy bị mắng cho té tát chỉ có thể cúi người xin lỗi, nói: “Đỗ tổng bớt giận, bớt giận! Bây giờ Lâm Yên có nổi cũng chẳng sao cả, cô ta không có hậu trường cũng không có chống lưng, có muốn nhảy sang công ty khác thì cũng chẳng có công ty lớn nào muốn nhận cô ta.
Chúng ta muốn nắn bóp cô ta quá dễ dàng, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay cả.
Ngài yên tâm, tôi tự nhiên sẽ có cách để cô ta ngoan ngoãn quay về!”.
Đỗ Bằng Thịnh hừ lạnh một tiếng, nói: “Tốt nhất là như vậy!” Đáy mắt Cao Chí Uy lộ vẻ âm trầm, nghệ sĩ như Lâm Yên gã đã thấy nhiều rồi, đừng nghĩ bây giờ nổi tiếng rồi thì có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của gã, không có cửa đâu! Gã không phải Triệu Hồng Lăng, gã không nhân từ đến mức đến loại nghệ sĩ như Tưởng Tư Phi cũng có thể để chạy mất dễ dàng như thế.
Vân Gian Thủy Trang.
Sau khi được Triệu Hồng Lăng chính thức gỡ lệnh “cấm mạng”, Lâm Yên lập tức vào Weibo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478744/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.