Đa Đa đứng dậy đi mở cửa, thấy Lâm Yên lập tức tươi cười chào hỏi: “Chị Yên tới rồi.” “Gọi là gì nhỉ?” Lâm Yên mỉm cười hỏi.
Đa Đa: “...”
“Bà nội tới rồi!” Đa Đa co rúm khóe miệng lại, chào hỏi một lần nữa.
“Ngoan.” Lâm Yên gật đầu rồi ném túi lên ghế sofa.
“Lâm Yên, chị đã xem kĩ hợp đồng rồi, không có vấn đề gì hết, chỉ là..” Ánh mắt của Triệu Hồng Lặng nhìn Lâm Yên có chút kỳ lạ.
“Chị Lăng, có vấn đề gì à?” Lâm Yên hỏi.
“Chính là tiền lương.” Triệu Hồng Lăng nói thẳng.
“Tiền lương quá thấp nên chị không hài lòng sao?” Lâm Yên khó hiểu hỏi.
“Không phải.” Triệu Hồng Lăng lắc đầu, “Trái lại, tiền lương quá cao.” Trước kia, Triệu Hồng Lăng cũng từng chú ý đến đãi ngộ tiền lương của Đỉnh Phong, biết được một vài người đại diện lâu năm có uy tín sẽ có lương cơ bản và trích phần trăm hoa hồng cao...
Thế nhưng khoản tiền lương trên bản hợp đồng này của cô lại còn cao hơn một chút so với những người đại diện lâu đời khác của Đỉnh Phong.
Mà dựa theo logic bình thường thì đáng nhẽ mức lương và tiền hoa hồng của “lính mới nhảy dù” như bọn họ sẽ không thể nào sánh được với những nhân viên lâu năm mới đúng.
“Cái này chúng ta biết với nhau là được rồi không cần nói ra đâu chị? Chị xem còn có vấn đề gì khác nữa không.” Lâm Yên hỏi.
Nghe vậy, Triệu Hồng Lăng gật đầu nói: “Đối với đãi ngộ của Đỉnh Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478719/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.