Cho dù Bùi Nam Nhứ có là em trai ruột của Bùi Duật Thành thì anh ta cũng không thể quyết định một chuyện lớn như vậy.
Tần Hoan nói: “Tôi cảm thấy nếu có thể không dùng thì đừng dùng.
Lần trước Lão đại tiêm thuốc ức chế xong chẳng phải bị giày vò gần chết...” Giáo sư Đàm bất mãn nhìn Tần Hoan một cái, sau đó nghiêm túc nhìn Bùi Nam Nhứ nói: “Nhị thiếu, mời cậu mở cửa dẫn chúng tôi vào.
Đại thiếu gia cần phải được tiêm thuốc ức chế ngay lập tức, cho dù có tác dụng phụ cũng tốt hơn là mất mạng.
Tình hình của Đại thiếu gia bây giờ kéo dài thêm phút nào sẽ nguy hiểm thêm phút ấy.
Chủ tịch Bùi từng chỉ thị cho chúng tôi, nếu gặp tình huống như thế này thì bằng mọi cách phải tiêm thuốc vào cho Đại thiểu gia.
Còn về phần cô gái kia, cùng lắm chỉ có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của ngài Bùi, tạm thời trì hoãn bệnh tình mà thôi, sao có thể thay thế được thuốc ức chế?” Nghe giáo sư Đàm nói vậy, tinh thần của Bùi Nam Nhứ cũng bị lay động: “Vậy...
tác dụng phụ của loại thuốc ức chế mới này là gì?” Giáo sư Đàm đáp: “Trước mắt thì tác dụng phụ của loại thuốc này không khác những loại thuốc lúc trước là mấy, có khả năng ảnh hưởng đến cơ chế miễn dịch của cơ thể và có thể sẽ khiến cơ thể bị thối rữa ở một mức nhất định nào đó.
Thế nhưng bệnh tình của Đại thiếu gia lúc này quá nguy cấp, chúng tôi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478707/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.