Có điều cô không tin, cảm thấy như vậy là quá trùng hợp.
Khi chiếc xe ra khỏi khu biệt thự, chuẩn bị ra đường quốc lộ thì Lâm Yên đột nhiên nói với Bùi Vũ Đường: “Từ từ, dừng lại! Quay lại biệt thự đi!” “Hả? Về biệt thự á? Bây giờ?” Bùi Vũ Đường sửng sốt.
“Đúng vậy! Ngay bây giờ!” Lâm Yên lo lắng bật thốt lên, cô sợ nếu bản thân còn do dự nữa chắc chắn sẽ phải hối hận.
Cái gì mà sinh vật càng đẹp càng có độc chứ, lúc này cô chỉ muốn nghe theo trái tim của mình...
làm liều một lần.
“Okay - được thôi!” Bùi Vũ Đường cho là Lâm Yên có chuyện gì gấp cho nên nhanh chóng quay đầu xe trở về biệt thự.
Cổng biệt thự.
Vô số ánh sao xuyên qua khe hở giữa những tán cây chiếu rọi xuống mặt đất.
Bùi Duật Thành vẫn giữ nguyên tư thế như lúc Lâm Yến rời đi, lẳng lặng nhìn vào bóng đêm.
Điều thuốc kẹp trên đầu ngón tay chưa hút một hơi nào, khói trắng lượn lờ ở đầu ngón tay anh.
Tuy gương mặt ấy vẫn đẹp tuyệt trần lãnh đạm, nhưng tiếng cảnh báo từ chiếc đồng hồ trên cổ tay lại tiết lộ tâm tình thật sự của chủ nhân nó.
Bùi Nam Nhứ đứng phía sau cách đó không xa, hết sức lo lắng.
“Anh, vào nhà thôi, bên ngoài lạnh.” Thấy gió đêm thổi đến, Bùi Nam Nhứ bèn lên tiếng nhắc nhở.
Bùi Duật Thành khẽ gật đầu rồi ném đầu mẩu thuốc trong tay xuống đất, giẫm nát.
Đúng lúc hai người họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478684/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.