nó...
nó...
làm sao có thể!” Hạ Hùng nhìn Lâm Yên thản nhiên mở cửa xe xuống xe mà không giấu nổi vẻ khiếp sợ.
Lúc còn trẻ ông ta cũng từng là một tay đua, từng chạy không ít đường đua, cũng tiếp xúc với không ít tay đua...
Thế nhưng, ông ta chưa thấy ai có kỹ thuật điều khiển xe như Lâm Yên cả.
Cách đó không xa, nụ cười thường trực trên gương mặt Thanh Lễ lúc này đã hoàn toàn cứng đờ.
“Là...
là cô ta lái sao? Trên xe còn có ai khác không?” Một hoa tiêu không tin lên tiếng.
“Tôi cảm thấy có gian trá, làm gì có loại kỹ thuật điều khiển như vậy chứ, đây giống như là đang trình diễn hơn!” Một hoa tiêu ngồi cạnh Thanh Lễ la lên.
“Bị đần à?” Lúc này, tay đua bị Lâm Yên thay thế - Trương Vân nhìn hai hoa tiêu vừa lên tiếng, nói: “Là mấy người đần hay là WW bị đần? Thi đấu thế này mà còn ăn gian được à? Trên xe chỉ có một mình Lâm Yên thôi!” Hai hoa tiêu vừa nghi ngờ lập tức cứng họng không trả lời được.
“Hiện giờ tôi không còn dị nghị gì chuyện cô ấy thay thế tôi nữa.
Một mình cô ấy đã thắng cả đội WW.” Trương Vân nhìn chằm chằm chiếc xe màu bạc trên đường đua, chấn động nói.
Ở một chỗ khác, đến tận giờ lão gia tử Hạ Định Khôn vẫn chưa thể tỉnh táo lại.
“Không thể nào...
Sao nó lại có thể mạnh như vậy được? Nó chỉ là một hoa tiêu mà thôi! Sao nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478675/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.