Chờ mày học ổn thỏa thì sang làm hoa tiêu cho Minh Khải!” Nghe Hạ Hùng nói xong, Lâm Yên liền chuyển mắt nhìn người tên là Thanh Lễ đang cười tủm tỉm ở cách đó không xa: “Bái tên đó làm thầy?” “Tất nhiên.” Hạ Hùng gật đầu, “Thanh Lễ nói tuy trình độ làm hoa tiêu của mày đạt chuẩn rồi, thế nhưng vẫn chưa xứng với Minh Khải.
Bái Thanh Lễ làm thầy rồi để cậu ấy dạy dỗ mày làm sao để làm hoa tiêu cho Minh Khải.” “Cô Lâm, trình độ của cô cao hơn chúng tôi nhưng vẫn kém hơn Thanh Lễ một chút.
Nếu cô muốn làm hoa tiêu của Minh Khải thì cô cần phải theo Thánh Lễ học một thời gian.” Một hoa tiêu nào đó thành ý nói với Lâm Yên.
Làm hoa tiêu của Minh Khải...
Bái một hoa tiêu của một đội xe hạng bét làm thầy...
Tâm tình của Lâm Yên lúc này đúng là khó có thể hình dung.
“Ha ha, tôi thấy chuyện bái sư này hình như không cần thiết cho lắm!” Lâm Yên cười khan một tiếng, nói.
Thanh Lễ hơi đổi sắc mặt, nói: “Nếu không phải tôi nể mặt cô là cháu gái của lão gia tử thì không có chuyện tôi dạy dỗ cô đâu!” Nghe giọng điệu không có thiện cảm này, Lâm Yên liền nhướng mày nhìn gã ta: “Xin hỏi anh là ai?” Sắc mặt của Thanh Lễ lập tức trở nên khó coi.
“Lâm Yên! Mày ăn nói kiểu gì thế hả? Thanh Lễ là tiền bối của mày, lúc người ta là hoa tiêu chuyên nghiệp thì không biết mày đang ở đâu đâu!” Hạ Hùng quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478659/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.