“Là do chị họ em giỏi, lại đa tài đa nghệ, cái gì cũng biết!” Hạ San San vừa nói vừa như cười như không nhìn sang Lâm Yên, “Thảo nào chị Tư Phi lại muốn sang hợp tác với chị! Quả nhiên vật họp theo loài, người giỏi sẽ đi chung với người giỏi, chẳng giống như ai đó...”
Cuối cùng Lâm Thư Nhã cũng nhìn về phía Lâm Yên, mỉm cười nói: “Chị, suýt nữa em quên mất chị rồi.
Đã lâu không gặp, nghe nói hôm nay chị đóng máy, chúc mừng chị nhé!” Thấy Lâm Thư Nhã nói chuyện với Lâm Yên thì Hàn Dật Hiên lập tức tỏ ra cảnh giác nhìn sang, như thể sợ Lâm Yên sẽ nổi điên rồi làm gì đó với Lâm Thư Nhã của hắn.
Thật ra trước kia Hàn Dật Hiên đã từng rất thưởng thức Lâm Yên, hắn yêu sự mạnh mẽ phóng khoáng của cô, cũng từng yêu cá tính tự do như gió trời của cô, cũng từng hưởng thụ sự quan tâm chăm sóc hết lòng của cô khi hắn bị đuổi ra khỏi nhà lưu vong ở nước ngoài.
Nhờ có Lâm Yên bầu bạn, hắn mới có thể vượt qua được quãng thời gian đen tối đó.
Quả thật, hắn đã từng thật lòng yêu cô.
Thế nhưng...
Dù sao hắn cũng là đàn ông, làm sao hắn có thể chịu được cảnh phải dựa dẫm vào một người phụ nữ được.
Mãi cho đến khi hắn về nước, được Lâm Yên nhờ cậy chăm sóc cho em gái của cô, Lâm Thư Nhã.
Hoàn toàn khác với một Lâm Yên lọc đời lão luyện, Lâm Thư Nhã sạch sẽ đơn thuần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478655/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.