tôi nghĩ không ra.” Lâm Yên thành thật thừa nhận.
Trong không gian mờ tối, người đàn ông lẳng lặng nhìn cô một lúc lâu mới lên tiếng, “Là vì không nỡ.” Bởi vì không nỡ khiến cô đau lòng...
Câu nói ấy vừa vang lên, trái tim Lâm Yên như bị một thứ gì đó đánh mạnh vào, cảm giác tê dại từ trong tim lan tỏa khắp toàn thân chỉ trong nháy mắt.
Đúng là tạo nghiệp mà...
Cô chỉ tùy tiện tìm một đề tài khác để làm dịu đi sự kích thích ban nãy, thế quái nào lại càng bị kích thích hơn rồi? Lúc này, đầu óc Lâm Yên đã hoàn toàn rối bời, rốt cuộc thái độ của Bùi Duật Thành đối với cô là thái độ gì đây? Vừa giống sương mù lại vừa giống mưa gió...
hoàn toàn không thể đoán được...
Lâm Yên lúng túng gãi đầu, cô không biết nên đáp lại anh thế nào: “A...
à...
chỗ này là do ảnh đế Bùi tìm sao?” Bùi Duật Thành: “Ừm.” Lâm Yên: “Khụ, đúng là rất an toàn...” Cũng khổ cho Bùi Nam Nhứ, đường đường là một ảnh để hàng đầu vậy mà phải vì anh trai đi tìm một nơi hẹn hò bí mật như thế này.
Nhưng cũng phải là do Bùi Duật Thành yêu cầu nên Bùi Nam Nhứ mới phải làm như vậy.
Lâm Yên hơi phức tạp nhìn người đàn ông trước mặt mình.
Rõ ràng không lâu trước đây anh còn hận không thể kiểm soát cô, bây giờ lại xuống nước phối hợp với cô như vậy.
“Hình như ngài về trước mấy ngày thì phải, chuyện bên kia đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478646/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.