Vừa rồi trong phòng ăn cô đã xác nhận với Bùi Nam Nhứ rồi, vậy nên chắc chắn là Bùi Nam Nhứ có chuyện gì đó mới gọi cô tới đây.
Nghĩ tới đây, Lâm Yên liền bước lên, thận trọng đẩy cửa phòng để đồ ra.
Cánh cửa bám đầy bụi, khóa cũng đã bị gỉ.
Lâm Yên chỉ đẩy nhẹ một cái cánh cửa đã mở ra he hé, xem ra nó chỉ được khép hờ lại.
Cô lấy can đảm đẩy mạnh hơn một chút.
Sau một tiếng “két”, cánh cửa được mở ra toàn bộ.
Lâm Yên bước vào.
Trong phòng không bật đèn, chỉ có một chút ánh sáng mờ tối xuyên qua cánh cửa sổ khiến cô có thể nhìn đại khái được đống đồ đạc lộn xộn trong phòng.
Đồ trong phòng được chất thành từng đống, mạng nhện và bụi bặm bám khắp nơi, xem ra nơi này đã lâu không có ai dùng tới.
Lâm Yên đang suy đoán ý đổ của Bùi Nam Nhứ thì đột nhiên phát hiện một điểm sáng màu đỏ nằm trong bóng tối.
Trong màn đêm, ánh sáng đỏ kia lúc mờ lúc tỏ.
Đợi đến khi mắt cô quen được với bóng tối thì thấy điểm sáng màu đỏ kia là một đầu thuốc lá đang cháy.
Đồng thời cô cũng thấy một bóng người cao to đang đứng dựa người vào một cái tủ cũ nát.
Cơn gió đêm thổi tan mây dần, để ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu xuống nơi đây.
Người nọ mặc một chiếc áo khoác dài, trên ngón tay đang kẹp một điếu thuốc đang cháy, đầu thuốc cháy đỏ chập chờn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478644/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.