Còn về phần thắng lợi này là nhờ ai thì có liên quan gì đâu.
“Lâm Yên! Nhạc Phong! Hai đứa mày lúc nãy làm trò gì vậy hả? Nhất là mày! Lâm Yên, sau mày bắt Nhạc Phong dừng xe lại?” Hạ Hùng đột nhiên nhìn về phía hai người bọn họ, hùng hổ quát lớn.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, đồng loạt chuyển sang nhìn Lâm Yên và Hạ Nhạc Phong.
Trong mắt mấy tay đua nhà họ Hạ lúc này không hề che giấu sự khinh bỉ.
Một đứa xếp bét, một đứa chỉ gọi vào cho đủ quân số: Quả nhiên, khi tất cả mọi người đã chạy xong vòng thứ tư thì bọn họ mới chỉ chạy xong vòng thứ nhất.
“Bác cả! Nếu không nhờ chị Yên đón đầu chặn xe đối thủ lại thì anh Minh Khải với mọi người có thể chạy về đích được sao?” Hạ Nhạc Phong không phục.
“Nực cười!” Hạ Minh Khải bước lên nói, “Cái cớ nhảm nhí này mày cũng nói được! Hạng bét chính là hạng bét! Lo mà luyện tập cho nhiều vào, kiểm cớ có thể khiến thực lực của mày nâng lên được không? Nếu không có bọn tao thì cuộc đua lần này có thể thắng được à? Chẳng lẽ dựa vào mày? Hay là nó?” “Anh Minh Khải...
Anh!!!” Hạ Nhạc Phong tức đến nỗi nổi gân xanh trên trán.
Có thể đám Hạ Minh Khải tập trung lái xe nên không rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra hoặc không chú ý, nhưng nếu bọn họ xem lại một lần nữa sẽ lập tức hiểu ra ngay.
Nếu như không có Lâm Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478609/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.