Nghe vậy, sắc mặt của Thần Z cũng hơi kỳ cục.
Để Lâm Yên làm hoa tiêu...
đúng là đùa hơi quá trớn rồi.
Quả thật, nếu để bất cứ người nào trong bọn họ ra sân đều có thể dễ dàng thắng cuộc đua này, thế nhưng nếu đặt bọn họ trong vai trò hoa tiêu thì hoàn toàn không có đất dụng võ.
Tay đua mà không được chạm vào xe đua thì giúp đội xe của mình giành thắng lợi kiểu gì được?
“Đội trưởng, chờ sau khi cuộc đua kết thúc, chúng ta phải đua với cô Lâm một trận thật à?” Mộc Mộc hỏi Thần Z.
Nếu thật sự phải đua với Lâm Yên thì khác nào tự tìm ngược? Thần Z nghe vậy liền cười nói: “Tất nhiên là có tính toán như vậy, trước khi tới đây tôi đã quyết định rồi.” “Đội trưởng, sợ rằng...
chúng ta tự làm mình mất mặt thôi! Ngay cả Speed cũng là bại tướng dưới tay cô Lâm!” Một đội viên khác của ZH1 cau mày nói.
Mặc dù hôm nay bọn họ không mặc đồng phục của ZH1 nên có thua cũng không đại diện cho việc ZH1 thua.
Thế nhưng đã biết rõ tài nghệ mình không bằng người ta mà còn chạy đi so tài...
chẳng phải là tự bế đá đập chân mình sao? “Vậy thì chưa chắc.” Thần Z lắc đầu nói, “Lúc trước chúng ta chỉ thấy cô Lâm rất lợi hại ở đường đua chính thức, nhưng thực tế chúng ta lại am hiểu loại đường đua việt dã này hơn.
Chưa kể, chúng ta có bại bởi cô Lâm thì cũng không thể coi là mất mặt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478586/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.