Loại hèn nhát như Bùi Vũ Đường thì làm gì có cái gọi là có thể lực.
Nếu có thì với cái tính bô bô của cậu ta đã sớm khoe khoang khoác lác rồi.
Nghĩ tới đây, lá gan của Tống Diệu Nam lại lớn thêm, kích động đám đồng bọn “show thương thế” ra đòi bồi thường.
Ánh mắt hờ hững của Bùi Duật Thành thản nhiên liếc qua đám người Tống Diệu Nam.
Chỉ một cái nhìn đã khiến đám người kia im bặt.
Sao...
sao ánh mắt của người này còn đáng sợ hơn cả cô gái bạo lực kia chứ? Tần Chí Minh nhìn Lâm Yên, hỏi: “Cô là bạn của Tam thiểu?” Bùi Vũ Đường lập tức giành nói trước: “Chị ấy là chị dâu cả của tôi, là bạn gái của anh trai tôi.” Trong nháy mắt, sự chấn kinh xâm chiếm toàn bộ biểu cảm của Tần Chính Minh, Boss bọn họ có bạn gái từ lúc nào vậy? Hơn nữa...
sao nhìn cô gái này lại hơi quen mặt, hình như hơi giống một nghệ sĩ nào đó...
Có điều anh ta không để ý chuyện của giới giải trí lắm nên không nhận ra ngay lập tức.
Luật sư Tân nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình, rồi nhìn về phía cảnh sát nói: “Người ra tay là cô gái này?” Ông chú cảnh sát cười, đáp: “Sao có thể chứ? Tôi nghĩ cô bé này bị đám người kia hăm dọa, uy hiếp nên mới nói như vậy.” Luật sư Tần nghe vậy thì nhìn về phía Lâm Yên, chuyển sang giọng điệu nhẹ nhàng mà cung kính nói: “Cô Lâm, nếu như đối phương có hăm dọa gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478520/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.