Nghe vậy, trong mắt Lâm Yên ánh lên tia sáng lạnh lẽo, thế nhưng rất nhanh sau đó cô đã hít vào một hơi thật sâu, có cần phải bình tĩnh...
Cô đã tự hứa với bản thân mình về sau sẽ không ra tay nữa, cô phải phủi sạch quan hệ với đoạn kí ức đen tối trước kia.
“Thế nào? Không muốn?” Tổng Tử Nghĩa thấy Lâm Yên im lặng thì cười lạnh, nói: “Vậy thì tao sẽ đánh nó, đánh đến khi nào có em phải quỳ xuống cầu xin mới thôi!” Gã nói xong, lập tức nháy mắt với mấy gã thanh niên bên cạnh.
Mấy gã thanh niên hiểu ý Tống Tử Nghĩa, lập tức bao vây lấy Bùi Vũ Đường, tay đấm chân đá.
“Tống Tử Nghĩa...
mày cứ chờ đấy, nếu tao không giết chết mày...” Bùi Vũ Đường không ngừng ân cần thăm hỏi tổ tông của Tống Tử Nghĩa.
“Lên hết cho tao!” Tổng Tử Nghĩa sa sầm mặt xông lên nắm tóc Bùi Vũ Đường, tay còn lại không ngừng tát lên mặt cậu ta.
Lúc này khóe miệng của Bùi Vũ Đường đã bị rách chảy máu.
Chát! Đột nhiên Lâm Yên xuất hiện bên cạnh Bùi Vũ Đường, bắt lấy cánh tay phải đang định hạ xuống của Tổng Tử Nghĩa bằng một tay.
“Ồ, sao đây, con đĩ này muốn đổi ý rồi sao?” Tống Tử Nghĩa nhếch môi nhìn Lâm Yên.
Nhưng mà Lâm Yên chẳng hề để ý đến gã, trước ánh mắt của tất cả mọi người, cô hơi nâng tay phải lên, trong mắt chỉ có sự lạnh lẽo.
“Mày muốn làm gì?” Tống Tử Nghĩa nheo mắt lại.
Gã vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478514/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.