Nhất là đám đội viên của Speed còn cho rằng đội trường của mình bị điên rồi, thế mà lại tự nhận thua? “Nếu như anh nhận thua thì cũng được thổi, coi như trận này bọn tôi thắng.” Lâm Yên gật đầu nói với Không Quân.
Lùi thời gian thi đấu thì nhất định phải đua trong một ngày gần nhất, thế nhưng nếu Speed chịu thua thì lại khác, như vậy sẽ coi như lượt đấu này Lâm Yên thắng, ZH1 thắng.
“Không Quân! Anh làm cái trò gì thể: Chịu thua?” Tống Tử Nghĩa sa sầm mặt nhìn Không Quân, định đùa giỡn bọn họ sao? “Xin lỗi, gần đây sức khỏe tôi không được tốt, không thể tham gia thi đấu được! Cho nên chỉ có thể nhận thua thôi.” Không Quân trả lời một cách đương nhiên.
Thay vì bị Tử thần đường đua - Yeva ngược chết trên đường đua thì chẳng thà trực tiếp nhận thua còn hơn.
Thật ra, nếu hắn ta có thể được đua cùng Yeva một lần thì dù có thua cũng coi như thua trong vinh quang, thế nhưng với điều kiện tiên quyết là mọi người phải biết hắn ta thua ở trong tay Yeva.
Đáng tiếc ở đây không có điều kiện tiên quyết ấy, ngoại trừ hắn ta ra thì không một ai biết hắn ta đã thua dưới tay Tử thần đường đua - Yeva.
Dù cho hắn ta có đi rêu rao khắp nơi đó là Yeva thì cũng chẳng có ai tin tưởng, tất cả sẽ chỉ biết Không Quân thua thảm dưới tay một người hâm mộ đua xe không chuyên! Nhưng nếu hắn ta tự nhận thua thì lại khác.
Đầu tiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478511/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.