Lúc cổ đi ra, Vệ Từ Phong vẫn đang ngồi phát ngốc trên ghế sofa, có vẻ như bị đả kích không nhẹ.
Lâm Yên rũ mắt xuống, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Như vậy cũng tốt, nếu như để cậu ta biết nữ thần mình thích ngày xưa bây giờ trở nên sa sút như vậy chỉ sợ còn bị đả kích hơn.
“Về thiếu gia, nếu như cậu không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước đây!” Lâm Yên cầm di động và túi xách lên chào tạm biệt.
Vệ Từ Phong vẫn đang đắm chìm trong cơn đả kích, không buồn lên tiếng.
Lâm Yên bĩu môi, dứt khoát đẩy cửa đi ra.
Đa Đa vừa mới đi gọi điện sắp xếp xe cho Lâm Yên, thấy cô đi ra thì hai người họ cùng nhau rời khỏi đoàn làm phim.
“Chị Yên...” Đa Đa muốn nói lại thôi.
Lâm Yên: “Sao thế?” Đa Đa ho nhẹ một tiếng, rồi lo lắng hỏi: “Vừa rồi chị với Vệ Từ Phong ở trong lâu như vậy, chị không làm gì anh ta đấy chứ?” “Sao em không quan tâm sự an nguy của nghệ sĩ nhà mình, sao không hỏi xem cậu ta có làm gì chị không chứ?” Lâm Yên tức giận bất bình.
Chỉ cho cô xem một cái hình xăm thôi có nhất thiết phải cởi sạch đồ như vậy không? Đây chẳng phải là dọa chết người ta sao? Đa Đa: “ y...” Nếu là trước kia chắc chắn Đa Đa đã cười phá lên rồi, nhưng mà hôm nay là một ngày quá đảo lộn tam quan, cô nàng cũng không dám khẳng định.
Lâm Yên vừa ra đến cửa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478480/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.