Ngay cả người phóng viên đeo mắt kính kia - chính là phóng viên Tôn nổi tiếng của tạp chí Hưng Vân cũng bị cô nói cho nghẹn cả thở.
Lâm Thư Nhã không khỏi đổi sắc mặt, có vẻ như cô ta không ngờ Lâm Yên luôn cam chịu nhẫn nhịn lại đột nhiên trở thành người có khí thế mạnh mẽ bức người như vậy.
Ha, xem ra là chó cùng rút giậu...
Ánh mắt của Lâm Thư Nhã sâu kín liếc về phía phóng viên Tôn.
Phóng viên Tôn nhận được ám hiệu của Lâm Thư Nhã, lập tức cắn răng đứng dậy, cười lạnh một tiếng, nói: “Cô chỉ là một kẻ cặn bã không học vẫn không nghề nghiệp lại còn không biết xấu hổ nói đến chuyện giáo viên, chuyện trường học với chúng tôi! Cô có mặt mũi để nói sao? Đã như vậy rồi còn ở đây ăn nói hàm hồ, người hiền lành như Thư Nhã chẳng lẽ còn có thể đổ oan được cho cô được sao? Được, nếu cô đã nói chúng tôi không có chứng cứ thì chúng tôi tạm thời không đề cập đến chuyện này nữa! Nhưng mà chuyện cô đặt điều với Hàn Dật Hiên, nói xấu cô Thư Nhã là chính mồm cô nói ra, cái này chắc không ai oan uổng cô chứ? Còn nữa, nhân vật nữ phụ tuyển 4 trong Kỳ phùng địch thủ' này, ai ai cũng biết đạo diễn Khương Nhất Minh chọn một diễn viên quần chúng cũng yêu cầu rất cao! Với trình độ của cô, sao có thể được nhận được vào bộ phim này, còn chẳng phải là nhờ Thư Nhã hay sao?”
Phóng viên Tôn nói xong, những phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478443/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.