Một người là sinh viên xuất sắc của Học viện điện ảnh Đế Đô, đa tài đa nghệ, thông minh lương thiện lại còn chăm chỉ đi làm từ thiện, được toàn dân công nhận là “thiên thần quốc dân”.
Lời Lâm Thự Nhã nói ra, hiển nhiên không một ai nghi ngờ.
Dáng vẻ yếu đuối đáng thương kia khiến mọi người tức giận, trong nháy mắt cô ta đã khiến cho tình cảm của đám người này dâng lên.
Từ đầu tới cuối Lâm Yên chẳng nói lời nào, chỉ đứng bên cạnh thờ ơ nhìn, lẳng lặng xem màn biểu diễn của Lâm Thư Nhã.
Lúc này Lâm Thư Nhã cũng nhìn sang Lâm Yên, khóe miệng cô ta nhếch lên tạo thành một nụ cười khẩy lạnh lùng, trong đáy mắt tràn đầy sự trào phúng.
Sau đó, cô ta chậm rãi tới gần Lâm Yên, tỏ ra cực kì đau lòng mà nói: “Chị...
em biết chị vẫn còn hận em.
Khi còn bé thì giành đồ chơi của em, lớn lên lại giành đồ trang điểm, tất cả những thứ đó em đều có thể nhường cho chị.
Kể cả chuyện chị muốn ra nước ngoài phát triển, em đi làm thêm từ cấp 3 giúp đỡ chị cũng chẳng có vấn đề gì...
Thế nhưng chuyện tình cảm, không phải là chuyện từ một phía! Cho dù em có muốn nhường thì lần này cũng không thể nhường được...
Lời nói Lâm Thư Nhã đi vào tai của đám phóng viên sẽ tạo thành phản ứng như thế nào là điều có thể tưởng tượng được.
“Trước kia Lâm Thư Nhã nhận phỏng vấn đã từng đề cập đến người chị gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478441/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.