🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đa Đa phiền muộn nhìn chằm chằm kẻ nhìn thế nào cũng không đáng tin - Lâm Yến, cuối cùng không nhịn được phải nói với Triệu Hồng Lăng: “Chị Lăng, rốt cuộc chị đang nghĩ gì vậy? Tuy Lâm Yến được phân cho chị nhưng chị ta hoàn toàn không chịu quản lý! Tất cả mọi chuyện chỉ nghe theo cô em gái và trợ lý cũ, bài đang đẹp cuối cùng đánh cho nát bét! Bây giờ chị ta chẳng khác nào một đống bùn nhão không thể nặn nổi, chút tài nguyên chị vất vả lắm mới lấy được rồi cũng sẽ bị giẫm đạp, ngay cả danh tiếng của chị cũng sẽ bị ảnh hưởng theo! Theo em, chị không nên quan tâm đến chị ta nữa.” Triệu Hồng Lăng không tỏ vẻ gì, chỉ thản nhiên nói: “Nếu chị đã kí hợp đồng với cô ấy thì phải có trách nhiệm phụ trách cô ấy! Có điều nếu Lâm Yên vẫn tiếp tục cứng đầu thì chị cũng không thể giúp được.” Dù sao hiện giờ Triệu Hồng Lăng cũng khó giữ được chính bản thân mình.

Đa Đa biết Triệu Hồng Lăng là người rất coi trọng nguyên tắc nghề nghiệp, cô có khuyên cũng không khuyên nổi nên chỉ có thể lầu bầu nói: “Chỉ mong chị ta đừng gây ra chuyện gì nữa...” “Đúng rồi chị Lăng, nữ chính của bộ phim này rốt cuộc là ai vậy? Vì sao đoàn làm phim lại tỏ vẻ bí hiểm như thế, đến bây giờ rồi vẫn còn chưa công bố” Đa Đa nhìn xung quanh, tò mò hỏi.

Triệu Hồng Lăng: “Chờ lát nữa sẽ biết thôi.” Đa Đa gật đầu: “Cũng phải.” Hôm nay tất cả các diễn viên đều sẽ xuất hiện để chụp tạo hình.

Một lát sau, ngoài cửa đột nhiên vang lên những tiếng ồn ào.

Một đám vệ sĩ và trợ lý bảo vệ một nữ nghệ sĩ đi về phía bố trí chụp ảnh.

Sau khi thấy cô gái được bảo vệ ở giữa đám người thì sắc mặt của Đa Đa lập tức thay đổi: “Tưởng Tư Phi!” Hôm nay Tưởng Tư Phi trang điểm vô cùng tỉ mỉ, trên người là chiếc váy trong bộ sưu tập năm nay của Chanel.

Bộ váy được cắt may vừa người tôn lên vóc dáng quyến rũ.

Hào quang bắn ra tứ phía, đúng chuẩn phong phạm của một nữ thần.

Bên cạnh cô ta là một người phụ nữ mặc đồ màu xanh thẫm - chính là người đại diện “kim bài” của truyền thông Vận Chúng - Chu Man Thiển, đồng thời cũng chính là người đại diện hiện nay của Tưởng Tư Phi.

Nhìn thấy hai người họ, cơn giận của Đa Đa lập tức bốc lên: “Tại sao cô ta lại tới đây?” Ánh mắt của Triệu Hồng Lăng khẽ lóe lên, nhưng cô không nói gì.

Dường như đám người Tưởng Tư Phi cũng thấy bọn họ, thế nhưng lại không hề có ý xấu hổ hay tránh mặt, trái lại còn quay bước đi về phía Triệu Hồng Lăng và Đa Đa.

Tưởng Tư Phi bước đến trước mặt Triệu Hồng Lăng, sau đó liếc mắt nhìn Lâm Yên đang cắm đầu chơi game đằng sau rồi mỉm cười, khách khí nói: “Chị Lăng, khéo thật đấy, chị cũng dẫn người đến chụp tạo hình sao?”

Chu Man Thiển đứng bên cạnh thấy Lâm Yên thì bật cười một tiếng, nhướng mày nói một cách khoa trương: “Giám đốc Triệu, không phải đến mức đấy chứ? Tôi chỉ lấy đi một Tưởng Tư Phi thôi mà cô đã xuống dốc đến mức chỉ có thể dẫn dắt loại nghệ sĩ như Lâm Yên? Nghe nói được một vai nữ phụ...

tuyến mấy ấy nhỉ...

à...

là vai nữ phụ tuyến 4?” Chu Man Thiến đứng vuốt ve bộ móng sơn đỏ của mình, ra vẻ kiêu ngạo nói: “Đúng là khéo quá, Tư Phi của chúng tôi hôm nay cũng đến chụp tạo hình, nhưng mà là tạo hình nữ chính tuyển 1 của bộ phim này! Dù sao cô ấy vừa mới đầu quân cho công ty của chúng tôi, đây coi như là lễ gặp mặt nho nhỏ của người đại điện tới đây tặng cho cô ấy.” Tưởng Tư Phi là nữ chính của bộ phim này? Đa Đa tức điên lên, nói: “Chu Man Thiến! Cô đào góc tường nhà người ta mà còn được nước làm tới như vậy, đúng là đồ không biết xấu hổ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.