Lâm Yên đọc hết tất cả các bình luận bên dưới, thấy Một Đóa Pháo Hoa liều mạng nói đỡ cho mình như vậy, trong lòng bỗng nhiên nảy sinh một cảm giác khó nói thành lời.
Cái cảm giác được người khác tin tưởng và bảo vệ.
Thì ra cô không chỉ có một mình, thì ra cũng có người cố gắng bảo vệ cô.
Từ trước tới giờ cô thật sự không quá hiểu về cái nghề gọi là người nổi tiếng này.
Kể cả lúc vì Hàn Dật Hiên mà chọn con đường này, hay là lúc quyết tâm làm việc nghiêm túc cũng chỉ vì để có thể sống tốt hơn.
Thế nhưng vào giờ phút này, cô đã phát hiện ra ý nghĩa của công việc này.
Lâm Yên gọi điện cho Uông Cảnh Dương, nhờ cậu ta mua giúp cô chút đồ dùng và thức ăn, rồi sau đó bắt đầu bế quan.
Đêm khuya, dưới ánh đèn, Lâm Yên tập luyện hoàn thiện diễn xuất của mình.
Cô không xuất thân từ nền đào tạo chính quy, cũng không trải qua bất cứ trường lớp đào tạo chuyên nghiệp nào nên chỉ có thể dựa vào khả năng lĩnh ngộ của bản thân mày mò, chinh phục lĩnh vực hoàn toàn mới này từng chút một.
Chớp mắt một tuần trôi qua, Lâm Yên đã đọc hết tất cả những cuốn sách có liên quan đến diễn xuất rồi xem đi xem lại rất nhiều tư liệu điện ảnh, sau đó tự mình tập diễn theo.
Đối với một người mới chưa hề biết gì thì vấn đề khó khăn nhất chính là khi đối mặt với ống kính máy quay.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478418/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.