Chương trước
Chương sau
sẽ biến thành “kỹ nữ trà xanh tâm cơ giả trang bạch liên hoa” bị toàn dân, đặc biệt là phái nữ ghét bỏ đến chết.

Trước kia, weibo của Lâm Yên là do Lâm Thư Nhã xử lý.

Nhớ có một lần Lâm Thư Nhã đã đăng một bức hình bị thương ở ngón tay lên.

Cái vết thương bé xíu đó nếu như không căng mắt ra nhìn cho thật kĩ thì có khi một giây sau đã khỏi hẳn.

Ngoại trừ việc la liếm tạo scandal lấy danh tiếng thì cái weibo này cũng coi như là một trong những vết nhơ của Lâm Yên.

Cho đến hiện lại, đối với vấn đề hình tượng của bản thân, Lâm Yến cũng đã sớm có quyết định.

“Bảo bối Đa Đa, đừng quan tâm đến vấn đề sống chết của chị nữa, đây là vấn đề mà các anti fan của chị mới quan tâm thôi!” Lâm Yên chán nản đảo mắt liếc Đa Đa, hỏi: “Chị Lăng đâu?” Đa Đa nghe vậy liền ỉu xìu, ra hiệu Lâm Yên kề sát vào rồi mới nhỏ giọng thì thầm vào tai cô: “Chị Lăng đang ở phòng làm việc, nhưng mà tâm tình của chị ấy lúc này không được tốt lắm...” “Làm sao thế?” Lâm Yên khó hiểu.

Đa Đa: “Xảy ra chuyện lớn rồi, Tưởng Tư Phi chạy rồi!” Nghe được tin tức như “bom hạng nặng” này, Lâm Yên hết sức kinh hãi: “Tưởng Tư Phi nhảy sang qua máng khác? Sao có thể.

Chẳng phải cô ta là đại tướng tâm đắc nhất của chị Lăng sao?” Nếu như nói Lâm Yên là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời của Triệu Hồng Lăng thì Tưởng Tư Phi chính là niềm kiêu ngạo lớn nhất.

Đa Đa chán nản đáp: “Chứ còn gì nữa! Chị Lăng một tay dẫn dắt cô ta từ một người mới không biết một cái gì, bồi dưỡng bao năm, dồn biết bao nhiêu tài nguyên, vất vả lắm mới bồi dưỡng ra một nghệ sĩ tuyến 1.

Ai mà ngờ đến thời điểm quan trọng, cô ta lại nhảy đi ăn máng khác, thật quá đáng...” Lâm Yên vẫn không tin hỏi lại: “Chuyện xảy ra lúc nào? Sao chị lại hoàn toàn không biết gì?” Đa Đa thở dài, đáp: “Chị không biết cũng chẳng lạ, chuyện mới xảy ra sáng nay thôi, xảy ra quá đột ngột! Cô ta vừa tới công ty đã làm ầm ĩ với chị Lăng một trận, sau đó trực tiếp bỏ đi luôn!”

Sắc mặt của Lâm Yên trở nên nghiêm trọng, mãi sau mới nói: “Hợp đồng của cô ta còn chưa tới thời hạn, tiền phạt vi phạm hợp đồng không phải một con số nhỏ.

Không có mấy công ty có thể trả được cái giá đó...” “Công ty giải trí Đỉnh Phong, giải trí Khải Thịnh, điện ảnh Thượng Hoa, Thời Đại Gió Bão, truyền thông Vận chúng.” “Trong mấy công ty này, có giải trí Đỉnh Phong yêu cầu rất cao đối với nghệ sĩ, nếu không phải có năng lực xuất chúng đảm bảo thì không thể vào, Tưởng Tư Phi không đủ tư cách gia nhập Đỉnh Phong!” “Khải Thịnh muốn nâng cao chất lượng nên tiêu chuẩn cướp người cũng bắt đầu học tập giải trí Đỉnh Phong.” “Thời Đại Gió Bão vẫn luôn nâng đỡ người nhà.”.

“Còn Thượng Hoa gần đây đang có vấn đề về tài chính!” “Như vậy, chỉ còn một nhánh dưới trướng của Khải Thịnh - đang trong thời kì phát triển quan trọng - truyền thông Vận Chúng!” Đa Đa nghe mà sửng sốt: “Chị Yên thế mà nói đúng rồi! Chính là truyền thông Vận Chúng! Gần đây bọn họ đang điên cuồng cướp người ở khắp mọi nơi!” “Cái loại công ty đáng khinh đó, không biết tự nuôi nghệ sĩ mà chỉ biết chạy đến công ty người khác đục khoét!” Đa Đa giận dữ nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.