Loại chó mèo gì cũng bắt nạt được! Nhà các người đã vui vẻ chưa? Hài lòng chưa?“.
Cơ thể Hạ Mộ Vân hơi lảo đảo, các ngón tay bà siết chặt, sắc mặt trắng nhợt như tờ giấy.
Hạ Lương ngồi bên cạnh, nhíu mày nói: “Được rồi, anh đừng nói nữa, chuyện này không có liên quan tới Mộ Vân.
Là tự chúng ta không có bản lĩnh thắng được người ta.” Lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi bước vào, anh ta nghe vậy thì bật cười nói: “Chú hai, đã đến nước này rồi mà chú còn nói đỡ cho loại sao chổi này sao? Ba cháu nói không sai, nếu không phải do gia đình làng lang dạ sói này, nhà họ Hạ chúng ta sao có thể lâm vào tình trạng này?” Người lên tiếng trông có vẻ lớn tuổi hơn Lâm Yên và Hạ Nhạc Phong một chút, anh ta là con trai của Hạ Hùng tên Hạ Minh Khải.
Lâm Yên nghe vậy thì lạnh mắt liếc nhìn Hạ Minh Khải: “Nhà chúng tôi là sao chổi, vậy thì anh với ba anh là cái gì? Kẻ bất lực chỉ có thể xếp ở vị trí bét bảng?” Lâm Diệu Thông là mồi lửa dẫn đến tình trạng hiện nay của nhà họ Hạ, thế nhưng trong chuyện này mẹ của cô là người bị hại lớn nhất.
Hạ Hùng làm anh cả, thấy em gái ruột bị bắt nạt lại chưa bao giờ nói một câu an ủi, chứ đừng nói chăm sóc hay bảo vệ, chỉ có châm chọc và trách cứ.
Hạ Minh Khải nghe cô nói vậy lập tức nổi giận: “Con này! Mày nói cái gì? Mày nói lại lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478398/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.