Tính mạng Lâm Yến lúc này như ngàn cân treo sợi tóc, cô đã không còn thời gian để nghĩ nữa rồi.
Cô dùng tốc độ tên lửa cắt lấy một bức ảnh ai đó đang đứng quay lưng lại trước cửa sổ sát đất trong ánh hoàng hôn làm ảnh đại diện.
Sau đó, cô lục lọi “kho thơ ca” trong bộ não của mình thật nhanh rồi đổi tên tài khoản wechat thành: Yến Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương (Mưa phùn ngăn ánh mặt trời đến thành Yên*).
(*) Câu thơ trong bài “Lâu thượng hội hữu thuật” (Đứng trên lầu, kể nỗi nhớ bạn) của tác giả Vương Khuê, một thi nhân thời Tống.
Lâm Yên đã hoàn thành một loạt những hành động này chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, rồi sau đó mở mã QR của mình lên: “Được...
được rồi...
có thể thêm bạn rồi.” Bùi Duật Thành giả vờ như không hề phát hiện ra chuyện này, anh giơ điện thoại lên rồi quét mã cô vừa đưa.
Lâm Yên nín thở, quan sát phản ứng của Bùi Duật Thành.
Bùi Duật Thành rất tự nhiên liếc nhìn tên tài khoản cùng với ảnh đại diện của cô.
Tất nhiên, anh cũng nhận ra được bóng lưng trong ảnh đại diện chính là của mình, còn có cái tên “Yên Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương”.
Ồ, chỉ trong mấy giây mà đã có thể làm được đến mức này...
Xem ra anh phải xem xét lại chỉ số thông minh của cô rồi...
Ai đó vẫn giữ nguyên vẻ mặt không thèm để tâm, thế nhưng khóe miệng lại len lén nhếch lên một cái.
Sự u ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478392/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.